Nàng Và Shopping Lê Hiền Tôi nhớ hồi trước khi lấy
được vợ, nàng là tất cả, công
việc được đi theo nàng shopping từ
tiệm này qua tiệm khác là cả một trời
hạnh phúc, càng đi lâu và kéo dài thời gian đi ḷng
ṿng càng cảm thấy ḷng sung sướng. Cuối
tuần cứ trông mong nàng kêu đi shopping để lăng
xăng theo vác đồ. Sau khi đă mang nàng về dinh
được rồi th́ sự sốt sắng theo
tỉ lệ nghịch giảm đi từ từ theo
thời gian, mấy năm đầu th́ c̣n có sốt
sắng, qua sang năm ba rồi thứ tư th́ phải
biết, mỗi lần được nàng hú đi là
đă hơi rét. Ngồi lỳ một chỗ để
viết bài dài tḥng cả mấy trang giấy th́ không
biết mệt mà hễ đụng nghe đi shopping là
tự nhiên ḿnh mẩy và lưng bắt đầu
thấy rêm và ê ẩm, có lẽ cái chữ shopping đă
trở thành một ám ảnh. Mỗi lần đi
shopping với bà xă là tôi đă sửa soạn tinh
thần, tệ nhất cũng phải vài tiếng, c̣n
bữa nào on sale th́ khỏi nói nửa buổi mất
đi như chơi. Từ cổng chính đi vào, tiệm kim
hoàn nằm hớ hênh như người thiếu
nữ đang độ xuân th́ ngay trước mắt.
Để ư coi mấy cái mall lớn thường
tiệm kim hoàn được mở ngay gần cửa
ra vào, đèn điện bật sáng trưng, tủ kính
không một vẩn bụi, mấy bà mấy cô vào mua
sắm có thể nh́n thông suốt, dưới ánh đèn
h́nh như nh́n cục hột xoàn nào cũng thấy
đẹp lóng lánh. Có cái ǵ đó thật quyến rũ,
dù trên ngón tay đă có vài cục đeo rồi. - Anh chờ em một chút vô tiệm kim
hoàn coi cái này thử một chút. Tôi đi theo đứng sớ rớ bên
cạnh, lóa mắt thật đủ loại ṿng vàng
kim cương. Cô bán hàng đến chào hỏi cần
mua thứ ǵ và để chúng tôi coi tự nhiên và
thong thả. - Ông bà cần giúp hăy cứ tự nhiên
gọi tôi một tiếng tôi sẽ đến ngay. Phong cách bán hàng của các công ty
lớn rất lôi cuốn, dù khách có mua hay không họ
vẫn tiếp đăi niềm nở. Gần nửa
tiếng đi coi chung với bà xă, miệng tôi hơi
nhạt bèn ghé vào tiệm cà phê mua ly cà phê đen nóng
uống để giết thời gian chờ đợi.
Chừng một tiếng bà xă đi ra khỏi cửa
tiệm. Tôi nhoẻn miệng cười thật tươi. - Sao em đi xem mau quá vậy mới
chừng một tiếng, anh chưa ngủ ngon giấc. - Bữa nay không thấy cái ǵ ngó
được hết trơn. Hú hồn, tôi thở ra nhẹ nhỏm.
Đi được một đoạn sẵn có
tiệm quần áo bà xă xẹt ngang vào nhanh như
chớp, cầm cái này nhắc cái kia, rồi ướm
rồi thử. - Cái mầu này được không anh? - Được đấy em mặc
mầu nào cũng đẹp. - Kiểu này ra sao? - Cha trông mi nhon giữ ha, mặc vào trông
trẻ đi chục tuổi đó em. Tôi lảng ra ngoài cửa tiệm, đứng
sớ rớ trên lan can ngó mấy em đi qua lại.
Cặp mắt lúc nào cũng bị giựt liên hồi
v́ hội chứng quần ḷi rốn, và v́ các em ưỡn
ẹo đi qua đi lại diễn hành bầy ra đủ
mọi thứ, nhờ vậy cũng giết thời
gian được một chút. Đang mơ màng ngó, có
tiếng ai thúc đàng sau lưng. - Thôi đi anh, qua tiệm khác. - Sao mà coi quần áo lẹ vậy bà,
mới hơn nửa tiếng làm tôi ngó chưa đă
con mắt. Bà ấy lườm tôi một cái
sắc như dao cạo. Ṿng qua ṿng lại hết SEARS, rồi
đến Mervyn’s, đến May, rồi JC Penny, tôi
bị quay như dế đưa đi đưa
lại từ đầu mall đến cuối mall.
Hễ mà có hơi nhăn mặt một chút th́ nhẹ
nhàng sửa lưng. - Gớm chả bù lúc trước chưa
lấy được tui ông chịu khó đợi
cả ngày mà!!! Tới đây th́ bản mặt tôi
tự nhiên tươi tắn lại như hoa được
tưới nước. Bản cũ soạn lại
vậy mà ăn tiền, biết rồi khổ lắm nói
măi. - A! có tiệm giầy đang on sale đây
nè vào đây một tí ti thôi. Tôi lẩm bẩm để coi cái tí
tỉ t́ ti của bà mất khoảng bao lâu. Giầy
trắng, giầy nâu, giầy đen, giầy hồng
hồng, giầy mầu nửa nọ nửa kia đánh
nhau chí chóe được mang ra thử, gần một
tiếng cũng chưa xong, đứng riết mỏi
chân và đau lưng, sẵn có cái ghế bành lớn tôi
ngồi vào nghỉ mệt, sao mà nó đă quá trời,
tôi lim rim ngủ lúc nào không hay. H́nh như các tiệm
bán giầy lớn cũng đều có chỗ ngồi
riêng cho khách mua sắm giầy, chắc có lẽ để
cho mấy ông ngồi trong khi chờ đợi chăng? - Xong rồi mua được hai đôi,
anh coi có được không? - Ồ! được lắm!!! Tôi tỉnh ngủ v́ bị đánh
thức và trả lời ngay chưa kịp ngó kỹ
đôi giầy. H́nh như tôi nhớ là bà xă c̣n
một tủ giầy mà nhiều đôi c̣n đóng
bụi chưa kịp đi. Thú vui đi mua sắm
của những phụ nữ mà ngăn cản th́ c̣n ǵ
thích thú trong đời sống. Đă đến
giờ trưa mà chỉ được vài bộ đồ
với hai đôi giầy th́ chưa thấm tháp vào
đâu cả. Bụng tôi cảm thấy có nhiều
kiến ḅ. - Đói chưa em đi ăn trưa? - Hả!!! Mới ăn sáng đây mà
đă đói rồi ông, trời đất ơi thôi
ông ăn một ḿnh đi tui xuống lầu vào
tiệm bán đồ nhà bếp coi một chút nghe. - Được rồi xong nhớ
gọi điện thoại nghe bà xă. Tôi thủng thẳng đến tiệm
Panda trong Food Court kêu món ăn tầu, tiệm này có món
sour chicken ăn rất tới. Tôi nhẩn nha ăn,
vừa thưởng thức món ăn vừa ngó người
qua lại, gần ngày lễ nên rất đông người.
Xong bữa trưa bụng đă tàm tạm no đủ
sức để đi hết cữ chiều và khiêng
đồ, vẫn chưa thấy điện thoại
gọi lại tôi xuống lầu đi vào tiệm sách.
Tạt vào chỗ mấy tờ báo lá cải đăng
toàn những tin giật gân về tài tử và nghệ
sĩ lấy chồng hay bỏ vợ, thay người yêu
như thay áo, hay các tin ś căng đan về các chính
trị gia nổi tiếng. Đại khái những ai
nổi tiếng mà hơi loạng quạng đều
bị lôi lên trên báo khoe cho bàn dân thiên hạ cả nước
Mỹ biết. Đây cũng là cách giết thời
giờ trong khi chờ đợi quí phu nhân mua sắm,
vừa biết được nhiều chuyện của
thiên hạ, nhất cử lưỡng tiện, thế
th́ tôi c̣n than trách ǵ nữa. Đang tới mục
hấp dẫn th́ tiếng điện thoại reo. - Anh đó hả, qua tiệm bán đồ
bếp xách dùm em một chút. - Đợi chút qua liền bà xă. Đến tiệm th́ thấy bà xă
đang trả tiền mấy cái đồ nhà bếp
lỉnh kỉnh. Để tôi nhớ coi nào, đồ
dụng cụ nhà bếp cũng c̣n khá đầy đủ
và nhiều cái c̣n chưa một lần bầy biện
trên bàn, lại thấy đẹp nên tha về đây
mà. Kiến tha lầu đầy tổ mai mốt có
dọn nhà lại đem bán garage sale cho coi. Hai tay xách hai túi đồ nặng
dần theo ṿng đi trong mall. Đợt dừng chân
tới là tiệm ǵ đây? Tôi chợt ngửi
thấy mùi thơm thoảng qua, tôi nghĩ bụng thôi
rồi lại tiệm mỹ phẩm. Nàng xà vào hàng
mỹ phẩm cầm lọ nước hoa mẫu đổ
một ít vào cườm tay rồi đưa lên mũi
hít hà coi thơm đến cỡ nào. Tôi biết thân
phận lủi thủi ra ngồi băng ghế trước
của tiệm, ngồi chán chê tôi đi ḷng ṿng coi các
tiệm chung quanh. Tiếng điện thoại réo,
từ đầu giây bên kia nàng kêu réo. - Đợi em ở tiệm bánh nhe anh. Trời! Đói mà chỉ ăn miếng
bánh lấy thảo đúng là sợ không có giờ
đi rảo hết tiệm. Tôi đến tiệm bánh
th́ nàng đă ăn xong chưa đầy 5 phút. - Vô tiệm Robinson&May nữa rồi
đi về, bữa nay đang on sale hơn 50%. Nh́n hai cái túi xách tôi lắc đầu. - Vậy em vô trước đi anh đem
ra xe cất hái cái túi đồ này cho nó nhẹ cái
coi. Để ư coi, h́nh như khi đi
shopping, không có ai mang theo xe đẩy để chất
đồ cả dù khệ nệ mang hai ba túi xách bên người. Ra xe cất gói đồ xong tôi trở
lại mall, tay không rảnh rỗi tôi đi ṿng mấy
cái tiệm giầy và quần áo, coi cho có và giết
thời gian chờ đợi đâu định
bụng mua, một đôi giầy tôi lết đi
cả năm đến khi ṃn cả đế mới
chịu sắm đôi khác, c̣n quần áo nàng mua
kiểu nào th́ mặc kiểu đó. Điện thoại lại réo, ǵ
nữa đây bà nội tôi! - Thôi xong rồi đi về anh ơi!,
từ ông đổi thành anh ngọt sớt. Cái hạnh phúc nhất trên đời
khi tôi nghe được câu nói này. Xem ra quai hàm tôi hơi
bị méo v́ ngáp ngắn ngáp dài cả buổi. After Christmas Sale. Nh́n trên quảng cáo báo
sáng 26 sau ngày Christmas, tôi thấy mục quảng cáo
rầm rộ, chưa kịp dấu nàng đă nh́n
thấy tờ quảng cáo. Thế là tiêu một
buổi sáng đẹp trời. - Anh chở em đến Spectrum Mall đi.
Không thể kiếm cớ thoái thác
được, v́ ở Irvine đă hơn 3 năm
rồi mà nàng vẫn chưa biết đường
đi mall, chỉ quanh quẩn đường từ nhà
tới sở và tới super market. Đành phải
bấm bụng chở đi vậy dù ḷng cũng hơi
ngại. Chúng tôi đi đến Robinson&May, vào khu
quần áo nữ, nào là sale 30%, 40%, rồi ngon nữa là
giảm đến 50%, ai mà không ham tha hồ mà chọn
lựa. Mới 8 giờ sáng mà đă có nhiều người
đi mua sắm gớm, thỉnh thoảng tôi thấy vài
ông chồng lon ton đi theo đuôi vợ, thậm chí có
ông đẩy xe con nít theo chân bà vợ đang lựa
đồ. Th́ ra không phải ḿnh tôi ít ra cũng an
ủi được một chút. Theo chân vợ
khoảng nửa tiếng tôi leo lên cầu thang đến
khu đàn ông coi có ǵ lạ có thể mua sắm
được, tạt ngang khu hàng điện tử,
coi mấy cái máy DVD, camera đang on sale. Trở lại
th́ thấy bà xă cũng vừa trả xong tiền
quần áo, chúng tôi đi về ngang qua Nordstrom, nàng bèn
kéo tôi vào coi có ǵ sale, tôi tạt vào quán cà phê
Nordstrom ở ngay trước cửa ra vào, mua ly cà phê
đen và tờ báo The Orange County Register đọc để
giết thời giờ. Đọc chán chê, vẫn chưa
thấy nàng ra quán, tôi vào kiếm nàng th́ thấy nàng
đang rảo coi quần áo. Tôi ghé lại ghế sa
long ngồi, bên cạnh ghế bên kia đă có một
ông người Trung Đông đang ngồi đọc sách,
ông này biết thân phận sẽ phải chờ đợi
lâu dài nên mang theo sách đọc, ư chừng cỡ
một tiếng mới thấy bà vợ và ba cô con gái
rượu (mẹ nào con nấy!!!) của ông ta
xuất hiện. Ông gấp sách lại đứng
dậy với vẻ mặt thoải mái, vẫy tay chào
tôi rồi lắc đầu như thông cảm cho tôi
phải ngồi đợi như ông ta. Tôi ngồi ngủ gục lúc nào không
biết, cho đến khi nàng lắc vai tôi, khuôn
mặt nàng trông thật tươi tắn và thoải mái.
Amen. Lê Hiền Irvine, Tháng Giêng Năm 2006
Cảm tưởng về thơ văn của Lê Hiền xin gởi về : lehien@erct.com
|