CHÍN TRUYỆN NGẮN HUYỀN ẢO
Nguyên tác: Kawabata Yasunari
Dịch: Nguyễn Nam Trân
1- Lặng Thinh
- 2- Nhặt Cốt –
3 - Chiếc Xe
Tang – 4 - Thị Trấn Yumiura
–
5 - Những Con
Rắn – 6 - Có
Ông Trời – 7-
Hạnh Phúc Của Một Người – 8 -
Tuổi Mười Bảy -
9- Trăng
(9)
TRĂNG - (Tsuki, 1924)
Nguyên tác: Kawabata Yasunari
Dịch: Nguyễn Nam Trân
Chữ trinh!
Ôi chao, cái của quí này làm bận ḷng ḿnh quá thể! Nó giống như một
món hành lư những muốn vứt quách cho khỏe. Lúc đang đi trong những
con hẻm tối hay bước trên cầu, nếu thảy nó vào sọt rác hay liệng
xuống sông (Sumida) là yên chuyện. Chứ khi ra tới khu phố đẹp có
đường lát đá và mắc đèn điện rồi, ḿnh không c̣n t́m đâu ra chỗ để
thanh toán nữa. Hơn nữa, chẳng phải mấy nàng con gái vẫn hay ngắm
nghía mớ hành lư của ḿnh xem trong đó có những ǵ để rồi mặt ửng
hồng v́ thẹn hay sao? Ngoài ra, tiếng là đeo lủng lẳng bên người từ
bấy lâu như một của nợ nhưng ḿnh cũng chưa dám nghĩ sẽ đem vứt nó
bên vệ đường cho chó ăn! Có điều là dạo sau này, khi được các nàng
tỏ ư yêu thương, lúc nào ḿnh cũng cảm thấy mất tự do, giống t́nh
cảnh người đang đi với đôi guốc gỗ cao (takageta) lún sâu dưới tuyết.
Để chân trần mà chạy lui chạy tới bên trên, có lẽ sẽ nhẹ nhàng,
thoải mái hơn nhiều nhỉ?....Hắn đă có lần suy nghĩ về những chuyện
như vậy.
Có nàng con gái đứng như trời trồng trước đầu giường rồi đột nhiên
qú sụp xuống, úp mặt lên mặt hắn và hít lấy hít để cái mùi của hắn.
Một nàng khác đang cùng hắn tựa lưng bên hiên nhà bỗng như làm bộ
trượt chân phải tựa lên vai hắn, rồi quàng tay ôm chầm. Khi hắn
buông tay nàng ra thi một lần nữa, nàng lại làm như chực ngă, thân
h́nh bật ra phía lan can, cúi nh́n xuống ngực trong tư thế chờ đợi.
Lại có cô gái như thế này nữa chứ! Trong khi đang kỳ hộ lưng cho hắn
ở bồn tắm (ofuro) bỗng nhiên bàn tay đang nắm lấy vai hắn bắt đầu
run lẩy bẩy.
Cũng có cô ngay giữa mùa đông đang ngồi trong pḥng khách với hắn tự
dưng chạy bay ra ngoài vườn, vào trong đ́nh hóng mát và nằm ngửa
trên chiếc ghế dài rồi quay người lại, hai tay ôm lấy đầu.
Cũng có cô tinh nghịch đến đằng sau lưng giang tay gh́ chặt lấy làm
hắn không thể động đậy.
Cũng có cô đang vờ ngủ trên giường, khi hắn đến nắm lấy tay th́ mím
chặt môi, rụt người lại rồi quay mặt đi.
Có cô giữa đêm hôm trong lúc hắn vắng mặt lại đem mớ đồ khâu vào
buồng hắn, ngồi ĺ như một tảng đá. Khi hắn trở về, mặt cô đỏ đến
tận tai, ấp úng một câu nói dối là ḿnh chỉ đến đây để nhờ chút ánh
điện.
Cũng có cô trước mặt hắn bao giờ cũng đầm đ́a nước mắt.
Lại c̣n nhiều cô gái trẻ, khi đang chuyện tṛ với hẳn, lần hồi
chuyển qua kể lể t́nh cảm riêng tư. Sau đó họ không thốt ra lời nào
nữa và ngồi thừ một đống như không c̣n sức đứng dậy nổi....Hắn biết
giờ phút đó thế nào cũng sẽ tới nên cứ nín thinh. Nếu có nói th́ hắn
sẽ nói với họ rằng: “Nếu không phải là t́nh cảm đến từ một người con
gái có ư định cùng chia sẻ cuộc đời với tôi th́ tôi quyết không dám
nhận”.
Đến năm hắn 25 tuổi, những người con gái kiểu như thế càng ngày càng
đông. Kết quả là bức tường dựng lên và bao quanh cái chữ trinh của
hắn càng ngày càng được sơn phết cho dày thêm ra.
Thế nhưng có một nàng con gái đă nói cho hắn biết là cô không thích
nh́n cái bản mặt dửng dưng, xa lạ của hắn. Thành ra từ đó cô sống
những tháng ngày thờ thẩn. Hắn nghĩ nếu ḿnh không nuôi chắc cô gái
ấy sẽ chết đói mất. Rồi hắn có cảm tưởng là con số những người đàn
bà hắn không sống chung, không nhận cảm t́nh mà hắn lại phải nuôi
càng sinh sôi nẩy nở thêm măi. Hắn cười:
-Cứ
kiểu này th́ một kẻ không có bao nhiêu của cải như ḿnh chẳng bao
lâu nữa sẽ phá sản mất thôi.
Lúc đó th́ hắn chỉ c̣n một món hành lư duy nhất là cái chữ trinh mà
hắn vẫn c̣n đeo lủng lẳng bên người. Hắn sẽ đem theo nó khi lên
đường hành khất hay chăng?
Dù thân h́nh tàn tạ, rách rưới nhưng hắn sẽ cưỡi một con lừa chất
đầy t́nh cảm - v́ hắn chỉ có nhận mà chưa hề biết cho - về một
phương trời xa...
....Khi đang đùa nghịch với ảo tưởng này, bỗng nhiên hắn cảm thấy
lồng ngực ḿnh đầy ắp không biết bao nhiêu là t́nh cảm. Thế nhưng
điều đó lại làm cho hắn nhận ra rằng hắn sẽ khó ḷng t́m được trên
trái đất này một người đàn bà nào có thể chia sẻ cuộc đời.
Ngẩng đầu nh́n lên trời, hắn thấy trăng đă tṛn.Trăng cũng là một
con người v́ sáng nên trống không. Hắn bèn vươn hai cánh tay về
hướng vầng trăng:
-Ôi,
trăng kia! Xin gửi lên trăng t́nh cảm này của ta.
Dịch ngày 17/5/2019
(Trích Tập 6 Truyện ngắn trong ḷng
bàn tay)
- Hết -
|