*Trước hết là khi liên lạc với trung tâm tư
vấn, nói chuyện với chuyên gia, hăy t́m hiểu cách điều trị của họ ra
sao. Nếu cảm thấy có thể thổ lộ tâm
tư với người này th́ xin hẹn gặp.
Với lần gặp gỡ đầu tiên, chuyên gia sẽ đặt ra một số câu
hỏi về dấu hiệu bệnh, về t́nh trạng cá nhân và gia đ́nh, thân hữu.
Các chi tiết này giúp chuyên gia phác họa một phương thức trị liệu.
Sau vài lần gặp gỡ, để ư coi xem t́nh trạng của ḿnh có
khả quan không. Nếu cảm thấy không thuyên giảm, đặt vấn đề với
chuyên viên và cố gắng hợp tác với họ.
Nếu không thỏa măn, đừng ngần ngại yêu
cầu có một chuyên viên khác. Điều trị chỉ có kết quả khi giữa người
bệnh và chuyên gia có mối giao hảo tốt.
16-Tôi phải làm ǵ khi uống thuốc mà bệnh
có vẻ như không thay đổi?
*Nếu sau khi uống thuốc dăm tuần lễ mà bệnh
không thuyên giảm th́ ḿnh phải cho bác sĩ hay ngay, để thử thuốc
khác.
Mỗi người đáp ứng với thuốc khác nhau.
Đôi khi lại phải kết hợp chữa bằng thuốc với các phương thức trị
liệu khác.
17-Các trung tâm tâm bệnh có tiếp nhận
điều trị cho trẻ em không?
*Có chứ. Cung cấp điều trị cho các em là
một phần việc rất quan trọng của bất cứ một trung tâm tư vấn tâm lư
nào. Nếu không có các vấn đề trầm trọng, các em thường mau b́nh phục
với trị liệu ngắn hạn.
Nhiều khi, thân nhân được mời để tham
khảo góp ư nếu các em có vấn đề trầm trọng như trầm cảm, tự kỷ, ám
ảnh, thiếu tập trung, quá năng động, chán ăn. Trong các trường hợp
này, điều trị thường kéo dài lâu hơn.
18-Khi chữa bệnh tại Trung Tâm, liệu họ có
kể chuyện riêng của tôi cho người khác không?
*Xin đừng lo, bệnh t́nh của ḿnh sẽ được
giữ kín. Đây là điều rất quan trọng trong việc điều trị và là căn
bản trong mối liên hệ giữa người cung cấp điều trị với bệnh nhân.
Hơn nữa luật pháp cũng như quy luật
nghề nghiệp đều nhấn mạnh về việc giữ bí mật nghề nghiệp này. Ngay
cả khi một vài công ty bảo hiểm muốn biết cách điều trị để trả y
phí, cũng phải có sự đồng ư bằng chữ viết của bệnh nhân th́ trung
tâm mới được tiết lộ hồ sơ.
19-Tôi có người quen, mắc tâm bệnh trầm
trọng. Liệu tôi có nên khuyên người đó vào nhà thương để trị bệnh
không?
*Một người bị tâm bệnh chỉ nhập viện khi
nào thật cần thiết mà thôi.
Các chuyên viên trị bệnh tâm lư đều
đồng ư rằng người có rối loạn tinh thần nên sống chung với gia đ́nh,
cộng đồng và được điều trị ờ các trung tâm. Đó là mục đích sự hiện
diện của trung tâm tư vấn tâm lư: để phối hợp với cộng đống, hỗ trợ
chăm sóc người bệnh.
Trung tâm có nhiều chương tŕnh khác
nhau như chăm sóc ban ngày, ban đêm, cuối tuần với điều trị ngoại
chẩn...
20-Có phải các trường hợp khẩn cấp đều
phải vào bệnh viện tâm thần điều trị trong một thời gian lâu?
Không đúng hẳn như vậy.
Ngày nay, bệnh viện tâm thần chỉ được
sử dụng ngắn hạn khi không có phương tiện điều trị ở cộng đồng hoặc
khi người bệnh cần nằm một thời gian ngắn để điều chỉnh thuốc men.
Ngoài ra, bệnh viện cũng cung cấp chăm
sóc cho một số người ví t́nh trạng sức khỏe kém, cần theo dơi, bảo
vệ.
21-Nhập viện ngoài ư muốn có nghĩa là ǵ?
*Trong trường hợp khẩn cấp, một người được
coi như nguy hiểm cho bản thân hoặc cho người khác, th́ người đó có
thể được nhập viện trong một thời gian ngắn, ngoài ư muốn của họ.
Thủ tục nhập viện ngoài ư muốn này thay
đổi tùy theo luật lệ tại địa phương.
Sau thời kỳ nhập viện khẩn cấp, người
kư giấy phải thu hồi lệnh nhập viện, trả tự do cho người bệnh.
Nếu thấy người bệnh c̣n trầm trọng,
nhân viên y tế phải yêu cầu họ tự ư nằm lại bệnh viện hoặc phải xin
phép cơ quan pháp luật để tiếp tục giữ người bệnh trong bệnh viện để
điều trị.
Tại nhiều địa phương, luật lệ không cho
phép nhập viên ngoài ư muốn của bệnh nhân quá 4 ngày.
22-Khi quyền hạn của tôi bị vi phạm hoặc
khi muốn thông báo bị lạm dụng, bỏ bê, tôi phải làm ǵ?
*Bên Mỹ, luật lệ liên bang quyết định mỗi
tiểu bang đều phải có một cơ quan bảo vệ quyền lợi của bệnh nhân. Cơ
quan này sẽ điều tra mọi khiếu nại của bệnh nhân đang điều trị hoặc
mới xuất viện được 90 ngày về các lạm dụng, đối xử không
tốt tại trung tâm tư vấn công tư
hoặc tại các cơ sở trị bệnh.
Thành ra, người bệnh bao giờ cũng được pháp luật bảo vệ và
hưởng tất cả các quyền lợi một công dân, như những nguời không bệnh
tật.
Bác sĩ Nguyễn Ư-Đức
Texas-Hoa Kỳ
(Phỏng theo tài liệu của National Institute of Mental Health-Hoa Kỳ)