Đêm Lữ Thứ

Nhạc : Endo Minoru  
Lời Nhật :
 
Ide Haku  
Lời Việt :
 
Lê Mạnh Trùy & Phạm Vũ Thịnh

 

 

 

Đêm Lữ Thứ  

Nhạc : Endo Minoru  
Lời Nhật :
 
Ide Haku  
Lời Việt :
 
Lê Mạnh Trùy & Phạm Vũ Thịnh

(1) Chuông ngân trong sương, khói sóng trên sông,
khách thuyền buồn giấc cô miên [1]
Ḷng say trong mộng mơ, đến ngày thơ
                       
nơi chốn xưa

đời êm ấm, hoa gấm nơi quê nhà
Giờ đây khi thu qua rồi mùa đông sang
nhà ḿnh c̣n chăn êm bếp vui ?
Người anh ấy nay c̣n theo gương ba ḿnh
xong câu thơ, nhắp chén rượu cay ?
T́nh quê hương thiết tha triền miên,
thuyền trôi trong thương nhớ,
nương theo phương trời xa 

(2) Sông dâng tương tư vương ánh trăng
ngọc ngà sầu  vỡ mênh mông [2]
Hồn ta như ḍng sông, ngỡ ngàng
                      
trong ánh trăng
Người yêu xưa nay cách xa vời vợi
Rừng thông reo reo âm thầm trời mênh mông
chợt bàng hoàng ngôi sao sáng bay
Ta thổn thức như v́ sao rơi lạc loài

Chiêm bao ngỡ dấu chân người xưa

Dù không gian cách chia đời nhau

Ḍng sông xưa đất Bắc không phai trong hồn ta
 

(3) Trăng soi lung linh thấp thoáng hơi sương
cúi đầu thầm nhớ quê hương 
[3]
Ngày vui thơ dại qua, với ngàn thông
                         
reo gió xuân
c̣n vương vấn thao thức trong đêm dài.
Đời tha phương trong kinh thành buồn cô đơn
người lạc loài sau cơn bể dâu
ḷng xao xuyến theo vầng trăng khuya âm thầm
bao năm qua, vẫn hướng về quê
Ḷng tha phương thiết tha thầm mơ
về nơi xưa yêu dấu. Quê hương ơi, chờ ta !
 

[1] Ư thơ Phong Kiều Dạ Bạc - Trương Kế
[2]
Ư thơ Hàn Mặc Tử
[3]
Ư thơ Tĩnh Dạ Tứ  - Lư Bạch

 

 

 

Dịch nghĩa :

Mùa Xuân Đất Bắc

Nhạc : Endo Minoru  
Lời Nhật :
 
Ide Haku

 

Tôi nhớ cây bạch dương quê tôi, khung trời trong xanh,
       
ngọn gió nam,  
hoa mộc lan nở trên ngọn đồi ngày xưa nơi đất Bắc.

Ôi, mùa xuân đất Bắc thân yêu.  
Lo rằng tôi ở chốn thành thị nầy  
quên mất mùa nào nơi quê nhà  
nên mẹ tôi gửi cho 
     
gói quà nhỏ để nhắc nhở.

Quê hương đó, hay là ḿnh về đi ?  
Ừ nhỉ, hay là ḿnh về đi thôi ?
 

Tôi nhớ tuyết tan, ḍng nước êm đềm, 
       
chiếc cầu bằng thân cây,  
ngọn lá tùng lung lay nơi đất Bắc.  
Ôi, mùa xuân đất Bắc thân yêu.  
Chưa một lần dám nói  
           
lời yêu thương với nhau  
mà xa cách đă 5 năm rồi,  
không biết cô bé ấy giờ nầy ra sao ?

Quê hương đó, hay là ḿnh về đi ?  
Ừ nhỉ, hay là ḿnh về đi thôi ?  

Tôi nhớ hoa hồng trên núi, sương mờ ban mai, 
       
nhà nhỏ có cối xay bằng sức nước,  
tiếng hát đồng dao trẻ thơ vang vọng nơi đất Bắc.  
Ôi, mùa xuân đất Bắc thân yêu.  
Anh tôi cũng giống ba tôi 
        
hai người ít nói  
bây giờ thỉnh thoảng có c̣n trầm ngâm 
        
uống rượu với nhau ?

Quê hương đó, hay là ḿnh về đi ?  
Ừ nhỉ, hay là ḿnh về đi thôi ?

 

                                             Phạm Vũ Thịnh dịch