|
Ghi chép: Ai hát chi để “cụ Rùa”…
Có thể có nhiều bạn cũng nghĩ như tôi, là tại sao ḿnh cứ phải ghi ghi chép chép? Bỗng hôm nay khi đang lướt mạng tôi t́nh cờ kiếm được một lời giải thích tâm đắc, đó là: “Ghi chép để … những kư ức vụn, xâu chuỗi lại thành những kỷ niệm lớn, không nhớ nhưng cũng không quên, chỉ là nằm im trong trái tim ḿnh… nh́n lại và mỉm cười”. Dĩ nhiên đây chỉ nói về ghi chép những cảm nghĩ mà thôi. Với một số điều khác, ví dụ như Lịch Sử, Chính Trị, Tài Chính, vv... th́ cần một sự ghi chép bền bĩ, lâu dài; nhưng không phải chỉ để “nh́n lại và mỉm cười”. Trên Internet, có một người ghi chép cảm nghĩ về câu nói “Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”. Người ấy b́nh luận nếu ai ghét anh ta, anh ấy mong nên “ghét cho ngọt” với anh bằng cách … gửi đến cho vài hộp chocolate, loại của Thụy Sĩ càng tốt, anh ta sẽ không buồn phiền ǵ! Đọc xong câu này, bắt chước anh ta, tự nhiên tôi cũng ước – Nếu cô nào ghét tôi th́ cũng nên “ghét cho ngọt cho bùi” kiểu tương tự như thế: Cứ gửi cho tôi (nhiều nhiều) cái mà ban nhạc The Beatles đă diễn tả là: “A taste of honey, tasting … much sweeter than wine”! Ư niệm “ghét cho ngọt cho bùi” thực ra là của các cụ xưa dặn các bậc phụ huynh không nên nuông chiều con cái quá, điều này ai cũng hiểu. Nhưng trong đám con cái cũng có đứa hiền lành, đứa ma mănh, cho nên ngày nay trong đám con cháu các cụ có đứa đem câu nói trên đi cắt nghĩa rằng Tàu Trung Quốc cắt đứt giây cáp tàu B́nh Minh của Việt Nam cũng chỉ v́ “yêu cho roi cho vọt”. Bó tay! Định là bữa nay ḿnh sẽ không viết ǵ về chính trị, nhưng đă lỡ ghi chép lung tung nên cũng ghi luôn chuyện mới xảy ra hôm qua: Một “cụ Rùa” ở Hồ Hoàn Kiếm, nghe đâu đă sống hàng trăm năm, tự nhiên bỗng từ trần, ngay đúng trước ngày đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ khai mạc Đại Hội 12 của họ. Thế là “xa gần xôn xao”, tuy vậy dân Facebook lại nói báo chí chính thống bị cấm không được đưa tin, v́ “sợ loan truyền tin gở”. Nỗi lo sợ này, tuy vu vơ nhưng có thực, làm nhạc sĩ Tuấn Khanh phải lên tiếng: “Người ta có thể kính trọng những vấn để tâm linh trong một quốc gia có đủ nền tảng tín ngưỡng thuần khiết. Nhưng tâm linh ‘đột ngột’ và đầy tính bái-vật-giáo trong một xă hội chủ trương vô thần, th́ đó là một thứ mê tín dị đoan và là dấu hiệu suy đồi của xă hội”. Liên quan tới chuyện “ra đi” của cụ Rùa, tôi xin kể giấc mộng đêm qua nay vẫn c̣n nhớ được tại sao “cụ” mệnh một: “Quân Tàu truy bức, nhà vua không kịp hối tiếc việc ḿnh làm trong những năm qua, lật đật lên ngựa trốn chạy … đến ven Đông Hải th́ cùng đường. Vua ngửa mặt lên trời than lớn: Kim Quy thần hỡi, tứ bề nguy khốn, lẽ nào thần nỡ làm ngơ? Thần Kim Quy hiện ra, giọng nói trầm trọng: Giặc vẫn măi ôm sát thân ngươi đấy! Nhà vua quay lại, ánh kiếm trong tay loé lên dứt khoát. Thần Kim Quy rơi xuống, trút linh hồn!” Dĩ nhiên giấc mơ này chỉ là … mộng mị. Nhưng nghe đâu “dân mạng” có kháo nhau một việc có thật đă xảy ra mấy năm trước đây nhưng ít ai biết. Đó là, trong một đêm thanh vắng, không biết có kẻ nào đó ra bờ hồ đứng hát. Cụ Rùa nghe được, cám cảnh ḿnh, nhớ lại cả một chuỗi trên trăm năm ḿnh đă sống, nên buồn bă bỏ ăn liên tiếp, mùa nọ sang mùa kia. Cuối cùng, cụ thở dài rất mạnh mấy lần … rồi mất. Xin chép ngay bài hát xuống, trước khi các bạn hỏi cụ nghe bài ǵ:
Tôi đă mơ một giấc mơ
(tạm dịch từ bản tiếng
Anh ở
dưới)
Đă có một
thời
con
người
thật
tử
tế
Con người yêu nhau thật đắm say, cứ như mù quáng
Và cuộc
đời
giống
tựa
bài ca
Trong đó, t́nh yêu không bao giờ
chết, Trong đó, tôi c̣n trẻ, không có ǵ sợ hăi
Và con
người
sống
với
ước
mơ, tự
do mơ ước,
tràn trề
dư dả
những
ước
mơ.
Nhưng
trong
đêm
khuya, lũ cọp
kia tràn đến
Nhưng mùa Thu kia đến, người đă xa tôi …
Nhưng
tôi vẫn
cứ
mơ,
ước
sao
người
lại
đến
Tôi đă có một giấc mơ – giấc mơ rất đẹp, có chăng?
Rằng
cuộc
đời
sẽ
khác xa nơi
địa
ngục
tôi đang sống
I
Dreamed A Dream
I dreamed a dream in time gone by,
I dreamed that love would
never die,
But the tigers come at night,
He slept a summer by my side,
(Các bạn có thể nghe trên Youtube: https://www.youtube.com/watch?v=JXQIYxS-Q00 ) *** 2016-01-20 TTP
|