|
NHỮNG PHÚT SỐNG VỚI CHÍNH M̀NH
Có thi sĩ nào đó tự ví:
Tôi là con chim nhỏ
Ngẫm nghĩ, thấy ông thi sĩ này sao có vẻ … giống thằng tôi! Tôi hay hát chơi những lúc làm việc ǵ mà ḿnh muốn nó đi qua nhanh, chẳng hạn như sửa chữa một cái ǵ đó ... Đại khái là hát lên cũng như khi người ta leo núi hay chèo thuyền vậy. Và khi hát th́ nhớ ǵ hát nấy: t́nh ca, nhạc lính, nhạc ngoại quốc, bài hát thuở ấu thơ, vv... cái ǵ hiện ra trong đầu lúc đó th́ cứ nghêu ngao (nghĩ lắm lúc có lẽ cũng làm phiền các “thính giả” bất đắc dĩ của ḿnh không ít)! Thế mà có người lại khuyến khích tôi hát! Đó là những ngày đến với một ông thợ người Úc để ông tập cho đóng đồ mộc. Ông bảo “I like a singing worker” (tôi thích người hát lên khi làm việc). Cám ơn ông nhiều! Chuyện cũng lâu rồi. Tuy hát nghêu ngao, nhưng nhiều khi cũng nhận ra được dăm ba “triết lư cùn” trong những bài hát. Dĩ nhiên thấy hoài cảm cũng không ít. V́ có khi tôi bắt được chính ḿnh đang nghêu ngao những ǵ nằm tiềm ẩn trong kư ức:
Thuở ấy không gian ch́m lắng trong mơ *
Ta yêu cô Hằng năm xưa xuống trần Cũng có lúc khám phá ra vài cái nực cười. Có ông nhạc sĩ viết đầu mà quên đuôi, cho nên ông ta vô t́nh biến t́nh chiến hữu giữa hai người lính ra t́nh yêu đôi lứa:
Đêm nay dĩ văng về trong giá lạnh
Chúng ḿnh hai người bước chân ngược xuôi
… Nếu c̣n đi hoài, biết đi về đâu Hay ông muốn nói hai tên lính này … luyến ái nhau? Bài hát cho trẻ em (hồi tôi c̣n nhỏ) th́ nhớ măi, trong đó có nhiều bài thật hay, cả lời ca lẫn âm điệu:
Chúng ta là chim, bốn phương bay về đây
Trên tường vôi, én vui đùa reo mừng Tuy vậy, tự nhiên cũng nhớ có những bài hát cho “trẻ em” nhưng chẳng có mục đích giáo dục cho trẻ con chút nào:
Cùng nhau ḥ reo trên băi Sầm
Vồ xong ta đem cho tới nhà Sao không làm lời hát “ta thương yêu cua, cua làm cho thiên nhiên đẹp, cho đời ta đẹp”? Một bài khác:
Chim Chích Cḥe, nó kêu chích cḥe
Đem về, vừa xáo vừa xào Bắt trẻ con sớm học những thói ch́u ḷn của người lớn, sao không để cho chúng sống trọn vẹn thời hoa bướm của trẻ thơ? Có bài hát sau đây, không biết dính vào người tôi từ lúc nào, nhưng có khi đang đứng làm ǵ đó lại tự dưng bật lên hát; và có mấy lần chỉ hát thôi mà cũng bị “rầy rà”… rằng tôi “hát ǵ mà ghê gớm thế, sao không quên bớt đi cho nó… lành”! Đại khái một số câu trong bài đó thế này:
Ai vót chông nhanh bằng chúng em… Bị rầy rà như thế th́ cũng … đáng, dù tôi chỉ buột miệng hát vô t́nh. Qua những lúc hát nghêu ngao, tôi cũng khám phá ra rằng có những bài hát được sửa lời lại làm cho ḿnh thấy nhẹ nhàng nhất ( và biết đâu hát vui như thế cũng có thể sống thọ được không chừng?) Bài hát mà cứ thật “chân phương”, “ngang ngay sổ thẳng” th́ đâu thấy khoái cho bằng những lời hát “ba sàm ba láp”? Chẳng hạn như:
Cười lên đi cho răng vàng nhấp nháy (“Gạo Trắng Trăng Thanh”, bị sửa lời) Hoặc là:
Em ở nhà quê (“Duyên Quê”, bị sửa lời) Nhưng chẳng phải chỉ riêng người Việt ḿnh thích sửa lời bài hát để giải trí đâu, người xứ khác cũng thế thôi. Bài hát Happy Birthday được nhiều người Âu, Mỹ, Úc, vv...sửa lại:
Happy birthday to you
Happy birthday to you “Joy to the World”, bài hát hay thường nghe trong dịp lễ Giáng Sinh, cũng bị sửa lời:
Hail to the world, the teacher’s dead Dù sao th́ bài hát đối với con người cũng như tiếng hót đối với những con chim. Chim ra sao, chúng ta không biết, nhưng với con người, hát lên là để thấy đỡ nhọc nhằn, hay để khơi gợi kỷ niệm, để diễn tả những t́nh cảm buồn vui hay lưu luyến... đủ mọi trường hợp. Vậy th́ tại sao không hát, nhất là khi ta đang ở một ḿnh?
Tôi là con chim nhỏ (23-04-2021)
|