Tháng 11:

Sài G̣n và ông tổng thống John F Kennedy


Văn Lang Tôn-th
t Phương

 


 

Hôm nay, 23-11 (2022) là ngày mà ông Tổng Thống John F. Kennedy (JFK) của nước Mỹ bị bắn chết, 59 năm trước. Tại sao ông bị bắn th́ cả nước Mỹ vẫn c̣n chưa mấy ai biết, một Ủy Ban do Quốc Hội Mỹ lập ra để điều tra chân tướng cũng chỉ đưa ra kết luận ú ớ, chẳng thuyết phục được ai. Báo chí c̣n cho biết những nhân chứng quan trọng có chứng kiến vụ ám sát này cũng “tự nhiên” biến mất hết, làm màn bí mật vẫn c̣n tiếp tục là bí mật.

Chỉ biết là ngay sau khi ông JFK chết, ông Phó Tổng Thống lúc đó là Lyndon Baine Johnson (LBJ) nh́n xác ông Kennedy và nói: “Bây giờ tới lượt ông”! (Now, it’s your turn). Có nghĩa là ông hại người ta, bây giờ kẻ khác hại ông.

Việc ông JFK tổ chức lật đổ Đệ Nhất Cộng Ḥa ở Việt Nam và tạo nên cái chết của anh em cố Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm là sự thật lịch sử, nhưng ông ta có ư định giết chết hai anh em Tổng Thống Diệm hay không, th́ cho đến bây giờ vẫn chưa biết rơ; v́ nhiều người c̣n muốn che giấu. Nhưng lời của Phó Tổng Thống LBJ là lời nói khá rơ ràng: Hại người, th́ người hại, nhân quả thôi!

Chúng ta không rơ chi tiết “khi nghe tin anh em Tổng Thống Diệm chết, sắc mặt ông JFK nhợt nhạt và ông bối rối” có đúng với sự thật không, hay chỉ là biện minh? Ví dầu ông JFK có bối rối thật chăng nữa, th́ cũng có thể hiểu theo cách khác: Một, ông JFK là người theo đạo Thiên Chúa, mà đi giết ai là phạm Mười Điều Răn của Chúa Trời. Ngũ Giới trong đạo Phật cũng cấm sát sinh, tự ḿnh giết ai hay khiến ai gây ra cái chết cũng đều là sát sinh cả. Biết đâu, lúc đó ông JFK bối rối khi trực nhớ ra Kinh Tin Kính: “Ngày sau [Chúa sẽ] bởi trời lại xuống phán xét kẻ sống và kẻ chết”.

Đó chỉ là đoán thôi, v́ ông JFK có sùng đạo đến mức nào th́ chỉ có ông ấy và trời biết.

Dù sao th́ việc ông ấy muốn đảo chánh, và tổ chức để lật đổ Đệ Nhất Cộng Ḥa, đưa đến cái chết của hai anh em Tổng Thống Diệm; và kéo theo đó biết bao nhiêu điêu linh đau khổ lâu dài về sau, là việc có thật.

Nhưng h́nh như rất nhiều người Việt hôm nay chỉ lo về chuyện các chính trị gia ở Mỹ căi cọ những ǵ với nhau hiện nay, mà bỏ qua việc t́m hiểu về việc ông JFK đă làm. Việc làm của ông JFK cho thấy thân phận một nước nhược tiểu bao giờ cũng thiệt tḥi, và điều thiệt tḥi này (do các nước lớn gây nên) vẫn sẽ c̣n măi trong suốt chiều dài lịch sử nhân loại, trong đó có dân Việt.

Để thoát ra khỏi, điều quan trọng là làm sao nh́n cho ra cho bằng được cách giảm bớt cái gánh nặng của thân phận nhược tiểu. Việc này cần nhiều công sức hơn, đ̣i hỏi sự vận dụng trí tuệ nhiều hơn.

Trở lại chuyện tại sao ông JFK lại muốn lật đổ Đệ Nhất Cộng Ḥa?

V́ ông ta muốn đắc cử thêm một nhiệm kỳ Tổng Thống nữa. Ông lên ngôi năm 1960, đến hai năm sau (1962) là phải lo vận động để ứng cử vào kỳ bầu cử năm 1964. Ông đă liên tiếp thất bại về nhiều việc: Vụ đổ bộ hụt ở Cuba, việc Bức Tường Berlin, và ngây thơ đi kư giải pháp Trung Lập Hóa nước Lào... Vậy phải làm một cái ǵ đó để người dân thấy ông cũng “không phải thứ thường”. Không hiểu sao, ông (và Ban Tham Mưu của ông) lại hướng mắt về phía Việt Nam, với niềm tin là nếu có làm ǵ ở đó “khá hơn một chút” th́ ông sẽ được bầu làm Tổng Thống thêm lần nữa.

Điểm cốt lơi là Washington đ̣i Tổng Thống Diệm chấp nhận việc đưa quân Mỹ vào tham chiến trực tiếp ở miền Nam Việt Nam. Điều này hiện nay đă dần dần thấy rơ ra, tuy bằng chứng để xác tín nó 100% vẫn chưa được công khai. Ông Phó Tổng Thống LBJ kín miệng, mặc dầu có vẻ ông đi Sài G̣n nhiều lần là để nói chuyện này với Tổng Thống Diệm. Nhưng ông im lặng, không nói. Bà Ngô Đ́nh Nhu cũng không nói ra. Tổng Thống Diệm và ông Cố Vấn Ngô Đ́nh Nhu th́ đă bị ám sát. Ông Ngô Đ́nh Cẩn cũng bị “nhổ cỏ th́ nhổ tận gốc” nên cũng không có th́ giờ để nói ra. Chúng ta hiểu là Đệ Nhất Cộng Ḥa bị lật đổ là do tay ông Tổng Thống JFK, điều này cả thế giới đều biết, nhưng vào thời điểm 2022 này cũng chưa có thể có bằng chứng vững chắc nào để “nắm được tay, day được cánh” về đ̣i hỏi đổ quân vào tham chiến.

Mỗi năm, vào tháng 11, lại nhớ đến ngày hai anh em Tổng Thống Diệm bị thảm sát, một diễn biến đem lại bao nhiêu là hệ lụy lâu dài cho dân Việt. Khi qua đời, Tổng Thống Diệm đang có nhiều kế hoạch dài hạn để thay đổi xă hội. Ông Ngô Đ́nh Nhu th́ hằng luôn nghĩ đến mục tiêu “độc lập đi song song với sự tiến bộ của dân tộc”. Ông Nhu c̣n quá trẻ, mới 54 tuổi khi lâm nạn. Nghe tin hai anh em Tổng Thống bị hại, Tổng Thống Tưởng Giới Thạch của Đài Loan tuyên bố: “Cả trăm năm sau, Việt Nam chưa chắc có được ai như ông Nhu”! Tổng Thống Pakistan th́ ngậm ngùi: “Làm kẻ thù của Mỹ dễ hơn là làm đồng minh của Mỹ”.

Cứ vào tháng 11 mỗi năm th́ không thể không suy nghĩ: Nước Mỹ là siêu cường, nhưng Washington th́ không biết ǵ bao nhiêu về xă hội Việt Nam. Không riêng ǵ nước Mỹ, với tất cả các nước lớn, chúng ta vẫn là một nước nhược tiểu, phận mỏng cánh chuồn giữa thiên nhiên đầy mănh thú và mưa to gió lớn, sấm sét băo bùng, vv... Mà thời nào cũng vậy, thế giới này vẫn luôn là một môi trường của sự Tranh Thắng Cạnh Tồn, Mạnh Được Yếu Thua.

*

Có một thời, ngày 01 tháng 11 đă là ngày Quốc Khánh của Đệ Nhị Cộng Ḥa, nhưng hầu như chẳng ai thèm nhớ, mà người ta nhớ đó là ngày anh em Tổng Thống Diệm nửa đường đứt gánh.

Hai vị mất đi, dù sao khi cuộc sống đă biến thành những ǵ ḿnh không muốn th́ có tiếp tục sống đi nữa có lẽ cũng không c̣n thấy có ư nghĩa. Hẳn cả hai vị cũng nghĩ như cụ Phan Bội Châu: “Nước như rứa, dân như rứa, chết có ǵ là đáng tiếc; thôi ra ngoài cuộc thế học Hy Hoàng”.

(23-11-2022)