Tình
Nhớ
Có nghe đời nghiêng Bốn mùa thay lá
Một cõi đi về Cỏ xót xa đưa
Còn ai với ai Bên đời hiu quạnh
Như tiếng thở dài Chìm dưới cơn
mưa
Em đi bỏ lại con đường
Ở trọ
Tôi tìm tôi Cúi xuống thật gần
Tình xót xa vừa Này em có nhớ :
Tuổi đá buồn Du mục Vết lăn
trầm
Em đi trong chiều Rừng xưa đã khép
Rơi lệ ru người Lặng lẽ nơi
này
Chiếc lá thu phai Bay đi thầm lặng
Xin cho tôi Một ngày như mọi ngày
Như cánh vạc bay Ru đời đi nhé
Níu tay nghìn trùng Em hãy ngủ đi
Như một vết thương Biết
đâu nguồn cội
Tưởng rằng đã quên Tình nhớ
Ướt mi
Vũ Quyên
|