Lời
ṭa soạn: Thời gian
gần đây dư luận ở trong nước
đang xôn xao trước một cuộc
vận động cho vụ kiện
“Chất độc màu da cam” của
“Hội Bảo Trợ Các Nạn Nhân
Chất Độc Da Cam VN” đ̣i tiền
bồi thường từ các công ty hóa
chất Hoa Kỳ về hậu quả của
chất khai quang mà quân đội Hoa Kỳ
sử dụng trong chiến tranh Việt Nam cách
đây 30 năm. Cuộc vận động này
có sự tiếp tay của nhiều tổ
chức chính trị xă hội của chính
quyền Việt Nam cùng các cơ quan thông
tấn báo chí, phát thanh, truyền h́nh...
Cuộc vận động được xem
là khá rầm rộ khi một website đă có
hơn 300,000 chữ kư ủng hộ. Chính
quyền Việt Nam cho biết, theo đánh giá
của họ, có tới 4 triệu 800 ngàn người
ở VN bị nhiễm chất độc màu
da cam và hơn một nửa số đó
được chính thức coi là nạn nhân
chất độc màu da cam. Vụ kiện
tụng này xuất phát từ việc
“Hội Bảo Trợ Các Nạn Nhân
Chất Độc Da Cam của VN” hồi đầu
năm 2004 đă nộp đơn lên ṭa án
liên bang Mỹ ở New York để kiện
hơn 30 công ty hóa chất trong đó có các
tập đoàn tên tuổi như Monsanto, Dow
Chemical và Occidental Petroleum và đ̣i được
bồi thường. Bài viết dưới
đây của Vũ Quí Hạo Nhiên phân tích
vụ kiện này:
“Agent
Orange” và bản dịch tiếng Việt
“Chất độc màu da cam” là hai cụm
từ sinh ra từ chiến tranh Việt Nam nay
trở nên quen thuộc với cả người
Việt cũng như người Mỹ. Đây
là một loại thuốc diệt cỏ, quân
đội Mỹ dùng để khai quang
những vùng rừng miền Nam và miền
Trung, dọc những nơi bị nghi là có
Việt Cộng ẩn náu.
Mỹ
từng dùng nhiều loại thuốc khai quang
tại Việt Nam. Chúng được
chứa trong thùng phuy (thùng sắt 55 gallons) tô
màu khác nhau, nên được gọi tên theo
màu những thùng thuốc này - thí dụ như
Agent Purple (tím), Agent White (trắng), Agent Green
(xanh lá cây), v.v... Agent Orange đựng trong thùng
sơn vệt màu cam, gồm hai hóa chất
2,4-D và 2,4,5-T là hai chất được
chế tạo dựa trên hormone thực
vật gọi là auxin (một loại acetic
acid). Agent Orange là thuốc bột, người
ta trộn với dầu hôi hoặc xăng
diesel rồi xịt bằng máy bay xuống vùng
cần khai quang.
Tuy
nhiên, trong quá tŕnh chế tạo chất
2,4,5-T, một hóa chất khác cũng
được tạo ra mà không có cách nào
loại ra được, là chất dioxin.
Dioxin là tên gọi chung một nhóm hóa
chất, nhưng thường được
dùng để gọi riêng chất 2,3,7,8-TCDD.
Dioxin là một độc tố, gây nhiều
tật bệnh. Dioxin khi nhiễm vào người
th́ sẽ nằm trong mỡ, và sẽ tự
tan ră với chu kỳ bán phân khoảng 7 năm
(cứ mỗi 7 năm lượng dioxin
bớt đi một nửa). Đàn ông không có
cách nào thải dioxin ra, chỉ chờ cho nó
tự ră. Dioxin trong cơ thể đàn bà
sẽ đi “ra” bằng cách theo chất
dinh dưỡng vào bào thai. Ngoài ra, sau khi sinh,
dioxin cũng có thể ra theo đường
sữa mẹ.
Có
bao nhiêu phần dioxin trong người th́
sẽ bị bệnh? Nghiên cứu trên thú
vật cho thấy có khi chỉ có rất ít
dioxin cũng có thể gặp bệnh tật
về hormone, về miễn nhiễm, về
sinh trưởng. Nếu nhiều dioxin có
thể bị ung thư. Ngược lại,
một điều cần biết là dioxin không
cần làm ǵ cả nó cũng lọt vào trong
người. Đốt củi sinh ra dioxin. Trong
khói thuốc lá có dioxin. Trong khói xe cũng có
dioxin. Ăn thịt cá, uống sữa, cũng
bị nhiễm dioxin. Dioxin là một hóa
chất nay đă có mặt khắp nơi
vừa do các hiện tượng tự nhiên
như cháy rừng, vừa do các sinh hoạt
của người như chạy động
cơ xăng, dầu.
Riêng
tại Việt Nam, mới cách đây hai tháng
trên báo Lao Động, tiến sĩ Nguyễn
Quốc Tuấn, trưởng pḥng Môi Trường
Bộ Khoa Học - Công Nghệ cho biết cam
trồng ở tỉnh Hà Giang có chứa 2,4-D,
và trái cây nhập từ Trung Quốc th́
chứa 2,4-D và 2,4,5-T. Sau khi bài báo này
xuất hiện, lại có báo Người Lao
Động loan tin tiến sĩ Tuấn bị
kỷ luật v́ tội tiết lộ bí
mật. Báo Thanh Niên đăng bài phân
trần của Cục An Toàn Vệ Sinh
Thực Phẩm đính chính là chỉ có
2,4-D chứ không có 2,4,5-T, ngụ ư rằng
nếu không có 2,4,5-T th́ không có dioxin. Tuy nhiên
bài báo Thanh Niên không phân biệt rơ giữa
trái cây trồng ở Việt Nam và trái cây
nhập từ Trung Quốc. Khó biết
được sự thật là thế nào.
Giới
khoa học chưa hoàn toàn đồng ư
về mối liên hệ nguyên nhân / hậu
quả giữa Agent Orange và tật bệnh.
Từ việc máy bay phun Agent Orange, đến
việc bị tật bệnh, không phải là
một kết luận hiển nhiên. Trong Agent
Orange có bao nhiêu phần trăm là dioxin? Có bao
nhiêu phần dioxin thấm vào người?
Phần thấm vào người do Agent Orange
với phần thấm vào người do các
nguồn thiên nhiên sai biệt bao nhiêu? Các
tật bệnh của các nạn nhân có
phải do dioxin gây ra hay do nguyên nhân nào khác?
Mà nếu có do dioxin gây ra đi nữa, có
phải do dioxin của Agent Orange hay do dioxin
từ biết bao nhiêu nguồn khác?
Có
hai phe trong sự bất đồng ư kiến
này. Một là phe cựu chiến binh Mỹ
cho rằng Agent Orange tự nó sinh ra đủ
thứ tật bệnh. Phe kia là chính phủ
Mỹ cho rằng không có đủ bằng
chứng khoa học Agent Orange là nguyên nhân gây
các bệnh ung thư, tuyệt sản v.v... Phe
nào cũng có nhiều kết quả nghiên
cứu khoa học họ cho là ủng hộ
ư kiến của ḿnh.
Những
sự bất đồng ư kiến trên căn
bản khoa học nhanh chóng xuống cấp,
trở thành cuộc căi vă dựa trên cảm
tính và chính trị. Phe các cựu chiến
binh th́ cho rằng chính phủ cố t́nh d́m
các nghiên cứu khoa học để khỏi
bị mang tiếng là đă làm hại lính.
Họ kiện chính phủ không được
th́ quay sang kiện các công ty hóa chất đă
làm ra Agent Orange. Các công ty này th́ cho rằng
luật sư của các cựu chiến binh
đă bóp méo kết quả khoa học để
làm tiền.
Trong
thập niên 1980, các cựu chiến binh
kiện các công ty hóa chất tại ṭa án liên
bang ở Brooklyn, New York. Vụ kiện này do
thẩm phán Jack B. Weinstein thụ lư.
Thẩm
phán Weinstein là một thẩm phán giỏi, ông
là tác giả quyển sách nổi tiếng
về tiêu chuẩn trưng bằng chứng
trong ṭa liên bang, giới luật sư quen
gọi là quyển “Weinstein on Evidence”
(tạm dịch “Weinstein dạy về
luật trưng bằng chứng”). Ông c̣n có
tinh thần độc lập, thấy sao nói
vậy không uốn nắn lời, không kiêng
nể ai. Trong thập niên 1990, v́ bất b́nh
với các luật bắt buộc tuyên án
nặng cho những bị can buôn ma túy, nên ông
tự nhậm chức Senior Judge (một
dạng bán hưu trí) để có quyền
từ chối không thụ lư các vụ án
đó. Như mọi thẩm phán liên bang, ông
Weinstein được quyền tại
chức suốt đời, do đó không
hề sợ bị áp lực từ bất
kỳ phía nào.
Khi
thụ lư vụ kiện Agent Orange thời
thập niên 1980, gồm hàng chục vụ
kiện toàn quốc gom lại làm một, ông
đă nhiều lần nói rằng, dựa trên
các bằng chứng do hai bên đưa ra, bên
nguyên sẽ rất khó chứng minh được
Agent Orange gây ra bệnh nào, trừ bệnh
chloracne làm da khô, ngứa, nứt nẻ. (Năm
1976, trong một vụ nổ nhà máy hóa
chất ở Seveso, Ư, làm vùng lân cận
bị nhiễm dioxin, dân cư bị chloracne hàng
loạt.) Cũng v́ phán quyết này mà
nhiều lần ông bị nhóm cựu
chiến binh lên án.
Dù
vậy, ông cũng ép bên bị đơn, là
các công ty hóa chất, phải dàn xếp
trả tiền cho các cựu chiến binh,
để tránh một vụ kiện có
thể kéo dài hàng chục năm hay hơn.
Kết quả, năm 1984 các công ty này (và các
công ty bảo hiểm cho họ) đồng ư
trả số tiền $180 triệu, trong
nhiều năm. Đến năm 1997, khi đă
trả hết số tiền này, số
cựu chiến binh được bồi thường
lên đến 291,000 người.
Rồi
bỗng nhiên một nhóm luật sư mới
xuất hiện. Những luật sư này
nhớ ra rằng c̣n một nhóm người
nữa cũng chưa kiện ai v́ Agent Orange,
đó là người Việt Nam, kể
cả bộ đội miền Bắc, du kích
Việt Cộng, và người dân quê trong các
làng ở vùng đất từng bị khai
quang, từ Long Khánh đến Phú Yên.
Và
từ đó một vụ kiện mới
xuất hiện, do một nhóm luật sư
dẫn đầu là Constantine Kokkoris giúp
một tập thể người ở
Việt Nam, đại diện là Hội
Nạn Nhân Chất Độc Da Cam/Dioxin, trong
đó có bà bác sĩ Dương Quỳnh Hoa,
cựu bộ trưởng y tế trong chính
phủ lâm thời cách mạng Cộng Ḥa
Miền Nam Việt Nam. Vụ kiện này cũng
lại do thẩm phán Jack Weinstein thụ lư.
Cũng
như vụ kiện của các cựu
chiến binh, vụ kiện này nhanh chóng
biến từ một vụ tranh chấp
dựa trên luật lệ và khoa học,
xuống cấp thành một cuộc tuyên
truyền chính trị và căi vă theo cảm tính.
Bởi
v́, từ 40 năm nay, mỗi lần Việt
Nam xáp lại nói chuyện với Mỹ là
đưa ra chuyện Agent Orange. Để đ̣i
bồi thường chiến tranh, Việt Nam
đưa Agent Orange ra. Mỹ hỏi về quân
nhân mất tích, Việt Nam trả lời
Agent Orange. Mỹ đ̣i dân chủ hóa, đ̣i
nhân quyền, Việt Nam cũng nói chuyện
Agent Orange. Việt Nam rất sung sướng v́
trong đơn kiện, luật sư của
Hội Nạn Nhân Chất Độc Da Cam/Dioxin
gọi hành động phun thuốc là một
vụ vi phạm nhân quyền.
Trong
quá khứ dùng Agent Orange làm vũ khí chính
trị, đă không ít lần Việt Nam
vấp những lỗi ngớ ngẩn. Thí
dụ như có lần Việt Nam đưa
ra các lời thống thiết của
những người tự xưng là nạn
nhân Agent Orange, nhưng khi họ kể
rằng trên đường hành quân họ
bị phun thuốc với “những đám mây
màu cam” th́ phía Mỹ biết rằng đây
là lời nói xạo: Agent Orange không phải màu
cam, màu cam chỉ là màu sơn bên ngoài thùng
phuy! (Xin mở ngoặc: Cũng v́ vậy mà bài
này dùng chữ “Agent Orange” tiếng Anh
chứ không dùng chữ “chất độc
da cam” tiếng Việt; chất ấy không
hề có màu da cam.)
Lần
này khi kiện đ̣i tiền, tại Việt
Nam các cơ quan ùn ùn ủng hộ vụ
kiện, từ Mặt Trận Tổ Quốc
đến Hội Luật Gia. Trên các báo trong
nước, tin tức về vụ kiện luôn
luôn kèm theo những lời miêu tả phía bên
bị đơn là “ấp úng,” “thiếu
lư lẽ,” v.v... Phía luật sư đại
diện Hội Nạn Nhân Chất Độc Da
Cam/Dioxin sẽ đưa ra nhiều kết
quả nghiên cứu khoa học để
chứng minh rằng Agent Orange gây thiệt
hại, phía đại diện các công ty hóa
chất cũng sẽ đưa ra những
nghiên cứu khoa học cho thấy không có
sự liên kết nguyên nhân - hậu quả
giữa Agent Orange và các tật bệnh
của bên nguyên.
Hơn
nữa, phía các công ty hóa chất sẽ
tiếp tục đưa ra một lư lẽ
họ đă từng đưa ra trước
đây và đă từng được
thẩm phán Weinstein ủng hộ. Đó là:
Họ chỉ cung cấp Agent Orange cho nhà nước
theo đơn đặt hàng của Ngũ Giác
Đài. Quân đội Mỹ mới là người
mang Agent Orange đi xịt ở đây ở
đó. Không thể dùng hệ thống ṭa án
Mỹ để kết án, đ̣i các công ty
này phải bồi thường, v́ làm như
vậy hệ thống ṭa án (và các nguyên
đơn) đang gián tiếp can thiệp vào
công việc của quân đội, tức là
của ngành hành pháp.
Tất
nhiên, điều này không có nghĩa là ngành
hành pháp muốn làm ǵ th́ làm. Nếu ngành hành
pháp làm điều ǵ trái luật, ṭa án có
thể cấm. Nhưng trong trường
hợp đó, ṭa án phải cấm trực
tiếp Ngũ Giác Đài hoặc Ṭa Bạch
Ốc v.v... Ṭa án không thể gián tiếp
lại đi loanh quanh bên ngoài phạt
tiền những công ty làm việc theo đúng
đơn đặt hàng của chính phủ.
Vụ
Agent Orange mới sẽ đi đến đâu?
Rất có thể nó sẽ đi đến cùng
kết quả như vụ Agent Orange cũ.
Đó là: Hai bên sau khi đánh đấm tại
ṭa một thời gian sẽ đồng ư
thỏa hiệp với một số tiền
nào đó, chắc hẳn phải từ vài
chục triệu trở lên. Luật sư
ăn phần của luật sư, c̣n bao nhiêu
mang về Việt Nam cho Hội Nạn Nhân
Chất Độc Da Cam/Dioxin chia cho nạn nhân.
Cách chia tiền của những hội này th́
ai cũng biết rồi, không cần nói thêm.
Vũ
Quí Hạo Nhiên
H́nh
1: Những em bé gái được chính
quyền VN cho là nhiễm “chất độc
màu da cam” ở một trung tâm nuôi dưỡng
trẻ em tại Hà Nội.
H́nh
2, h́nh 3 và h́nh 4: Từ trên xuống dưới:
Cấu trúc hóa học của các chất
2,4,5-T, chất 2,4-D, và chất dioxin, theo
Hội Hóa Học Hoàng Gia Anh, Agent Orange là
một hỗn hợp gồm hai chất 2,4,5-T
và 2,4-D, nhưng trong quá tŕnh chế tạo ra
2,4,5-T th́ sinh ra chất phụ là dioxin không
thể tách ra được.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=9400&z=2