|
Những
chuyện ngắn về Mẹ
--------------------------------------------------------------------------------
(Mùa Vu Lan & Lễ Thánh
Monica 2004)
Bàn tay mẹ
Một tai nạn làm hỏng đôi mắt
mẹ. Hàng ngày mẹ ôm con sờ nắn.
Những lúc ấy con thấy mẹ cười.
Ba bỏ mẹ lấy người khác. Con nhớ
mẹ, chạy về thăm mẹ. Mẹ ôm
lấy và bàn tay lại sờ nắn khắp người
con. Mẹ khóc: “Sao con gầy quá…!?”. Con oà lên
khóc: “Mẹ ơi, v́ da thịt con nhớ bàn tay
mẹ…!”
Lê Thị Minh Nghĩa
Có Mẹ
Mẹ lấy chồng rồi theo bố đi hoài.
Bố thường chuyển công tác, nay lên núi,
về xuôi, mai vô Nam, ra Bắc. Nơi nào mẹ cũng
cùng đến với bố.
Ngày bố đột ngột ra đi, mẹ
dừng bước. Một ḿnh chống chèo gánh
vác. Bảy tổ ấm lần lượt thành h́nh.
Mẹ lại đi.
Ơ đứa này dăm ba tuần, đứa
kia vài tháng, một năm. Có người chép
miệng trách: Rơ khổ, chẳng đứa nào
chịu nuôi hẳn bà. Mẹ vội chữa:
Đứa nào ḿnh cũng nhớ, cũng thương
như nhau.
Hải Âu
Bao dung mẹ
Nhà thằng Long, 7 tuổi, ở dưới quê. Nó
sống với bà ngoại trên thành phố để
đi học. Mỗi lần, nh́n mấy đứa
bạn trong xóm có cha có mẹ ấp ủ yêu thương,
nó lại cảm thấy buồn buồn. Lâu ngày
đâm ra mặc cảm. Đi đâu nó cũng
lặng lẽ cúi đầu, chịu thua chịu
thiệt. Một hôm, thấy mặt nó vênh vênh,
không chịu lép như ngày thường, tụi
bạn ngạc nhiên nói:
Thằng này hôm nay tự nhiên giở chứng!
Hôm nay mẹ tao lên, tao cũng có mẹ như
tụi mày. Thằng Long hất mặt trả
lời.
Khánh Linh
Cơm cháy
Bố mất, anh em tôi bé dại, cảnh nhà khó
khăn. Bữa cơm mẹ thường ăn
sau, trệu trạo bát cháy cứng. Hai anh em tôi
tranh ăn đỡ, mẹ bảo “Mẹ thích cơm
cháy”…
Lớn, những dịp ăn cháy: ít c̣n vui
miệng, nhiều nhai ê răng.
“Nuôi con biết ḷng cha mẹ” cơm dẻo nhường
con, mẹ bát cháy qua bữa.
Tần tảo vá may nuôi ba con ăn học. Các con
lớn đi làm, cuộc sống dễ chịu,
đau đớn thay! Mẹ không c̣n!
Mẹ ơi! Chúng con không bao giờ quên bữa cơm
cháy thuở nào…
Lâm Thế
Gạo hẩm
Nhà hết gạo. Vợ chồng bận đi làm
nên nhờ nội ra chợ mua tạm dăm kư.
Bữa cơm tối dọn ra, thức ăn ê
hề, chỉ tội gạo nội mua không
được ngon. Thằng út ngúng nguẩy:
Gạo ră như cám, con ứ ăn!
Người con dâu trách mẹ chồng:
Con bảo bà đừng ham rẻ mua gạo ôi.
Con cũng không nuốt được huống chi
tụi nhỏ.
Nội thở dài:
Thấy người phụ nữ lớn tuổi
bán gạo nhà để đóng học phí cho con,
thương quá, mẹ mua giùm, dẫu biết không
được ngon như gạo tiệm.
Bữa cơm trôi đi nặng nề. Tối hôm
đó, nội thao thức khóc một ḿnh.. Quá
khứ 40 năm trước hiện về.. Lũ
trắng ngập đồng. Nhà hết gạo.
Thằng lớn băng lũ nên rừng kiếm
củ mài, bị nước cuốn trôi, ba ngày
sau mới t́m được xác… Nội
nghẹn ngào trở dậy, quay qua bàn thờ
lặng lẽ đốt nhang.
Ngọc Luận
Ba
Chị Hai thi đệ thất. Ba thức dậy
từ tờ mờ chở chị đi trên
chiếc xe đạp cũ. Chị Hai đậu
thủ khoa. Má bảo: “Nhờ Ba mày mát tay”.
Từ đó, lần lượt tới anh Ba
rồi cô út - cấp II, cấp III, tú tài, đại
học - Đứa nào cũng một tay Ba dắt
đi thi. Giờ cả ba đều thành đạt.
… Buổi sáng, trời se lạnh, Ba chuẩn
bị đi thi “Hội thi sức khỏe người
cao tuổi”. Má nh́n Ba ái ngại: “Để tôi
gọi taxi. Tụi nhỏ đều bận
cả”.
Buổi tối, má hỏi: “Ông thi sao rồi?”.
Ba cười x̣a bảo: “Rớt!”.
Ngô Thị Thu Vân
Áo lạnh
Ngày nào, ông già sửa giày vẫn ngồi trên
vỉa phố. Mùa này, trời lạnh căm.
Chỉ một tấm áo mỏng che thân. Bạn tôi
se ḷng: “Nh́n ông già lạnh, ḿnh cũng
lạnh”.
T́m được chiếc áo len cũ, bạn tôi
tặng ông. Ông mừng rối rít, cám ơn…
Mấy ngày sau, ông già ngồi đó, vẫn run
rẩy, co ro… Bạn tôi nghĩ: “Có lẽ ông
nghèo quá, nên bán áo ấm để mua gạo chăng?”.
Hỏi thăm ông, ông trả lời: “Cô ơi,
vợ tôi không có áo ấm, nên tôi đă nhường
cho bà ấy mặc rồi!”.
Đặng Quang Tiến
Áo mới
Hôm nay đám giỗ ông cố. Từ sáng
sớm, mẹ đă sửa soạn về
nội. Ra tới ngơ, con chợt để ư
mẹ mặc chiếc áo đă cũ.
Con hỏi mẹ: "Mẹ ơi! Cái áo trắng
mới, d́ Ba mới may cho mẹ đâu?".
Mẹ lúng túng: "Ờ mẹ để đâu
mẹ quên, vội quá, mẹ mặc đỡ áo
này vậy".
Con ngước nh́n mẹ. Chợt hiểu. Hèn chi
hôm học thêu, nhỏ Hương nó hỏi, sao
vải của con có những lỗ nhỏ như
đường may tháo ra.
Hai mẹ con ôm nhau thổn thức.
Lê Thị Chung
Trích từ : http://vietcatholic.com/news/html/news20421.htm
|
|