|
TUYỂN TẬP -
NHỮNG LỜI HAY
Dịch từ tiếng Trung Quốc.
1. Làm việc th́ không sợ không thành công,
chỉ sợ không lâu bền.
2. Làm việc thiện phải cấp thời, công
đức phải liên tục.
3. Anh em một ḷng th́ đất sét trước
cửa hóa thành vàng.
4. Ḷng có quyết tâm th́ tự nhiên có trí
huệ.
5. Con người phải yêu ḿnh mới có
thể yêu người trong thiên hạ.
6. Nghịch cảnh nếu không đến th́
trong tâm phải giữ một chữ “khoan”.
7. Hôm nay làm sai, ngày sau hối cải th́ phải
gấp đôi thời gian; kết thiện duyên càng
ngày càng tốt, ác duyên th́ phải thêm thiện
hóa giải.
8. Nghịch cảnh trước mắt nên vui
vẻ chấp nhận mới có thể diệt
trừ nghiệp chướng.
9. Con người đều có khuynh hướng t́m
bên ngoài, thật ra quan trong nhất chính là t́m
ở nội tâm.
10. Tâm vui vẻ là một loại hàm dưỡng,
có thể làm cho người chung quanh đều có
cảm giác phấn khởi như gội gió xuân.
11. Làm việc tốt không phải là quyền phát
minh sáng chế của nhà giàu, nhưng là sự
tham gia của người có tâm.
12. Dũng cảm tiến lên v́ người mà
phục vụ, chính là hạnh phúc.
13. Nếu lại có cơ hội tốt th́ báo phúc,
nếu không thể nắm vững nhân duyên th́ cơ
hội sẽ vuột mất.
14. Khó đi mà có thể đi, khó bỏ mà có
thể bỏ, khó làm mà có thể làm th́ mới
có thể thăng hoa nhân cách ḿnh.
15. Cuộc sống con người không nhất
định tṛn tṛn là tṛn; nhưng người có
sự lịch lăm th́ lúc nào cũng có thể vung
nắm.
16. Tâm phải sáng giống như ánh trăng sáng,
có nước là có trăng; tâm phải giống
như trời cao, mây mở là thấy trời
xanh.
17. Phải theo thanh, sắc để điều
tức nhất cử nhất động của ḿnh;
bất cứ lúc nào, bất cứ t́nh huống nào
đều phải có vẻ mặt ḥa nhă,
giọng nói nhỏ nhẹ.
18. Chính người chỉ biết tôn trọng ḿnh,
mới có thể dám thu nhỏ ḿnh.
19. Biết duyên, quư duyên, tái tạo thiện duyên.
20. “Tu hành” là sửa chữa lại cho đúng
tư tưởng, quan niệm và hành vi sai trái
của ḿnh.
21. Nhà rộng không như tâm hồn rộng.
22. Nói nhiều không bằng nói ít, nói ít không
bằng nói hay.
23. Phải dùng tâm không nên nhọc ḷng lo nghĩ.
24. “Tâm đẹp” th́ nh́n cái ǵ cũng
thuận mắt.
25. Mất đi hiện tại, về sau sẽ
hối hận.
26. Muốn đối xử như người
tốt, th́ tự ḿnh phải làm một người
tốt.
27. Tuyệt nhiên không có tiền chính là vui
vẻ, không làm ǵ đáng thẹn th́ ḷng b́nh an.
28. Thề nguyện th́ nên thề nguyện
tốt, nói năng th́ phải nói lời hay.
29. Lúc muốn phê b́nh người khác, th́ trước
hết nên nghĩ coi ḿnh đă hoàn thiện vô
khuyết chưa.
30. Cuộc đời của con người
phải không ngừng phát huy công năng của nó,
th́ cuộc sống con người mới có ư nghĩa.
31. Người tự ái chân chính sẽ không tính
toán với người khác.
32. Sinh mệnh vô thường, tuệ mệnh vĩnh
cửu; ḷng mến mênh mông, tinh thần tồn
tại.
33. Ước muốn là điểm xuất phát
của thành công, cái cần thiết của đời
sống con người là ước muốn, cũng
chính là hy vọng.
34. Ước muốn - cần phải sinh lợi
cho nguyện vọng lớn của đông đảo
dân chúng, và mọi nơi mọi lúc phải
cố gắng mà thực hiện.
35. Đọc sách cầu học không chỉ là tăng
thêm trí thức trí năng quảng bác, mà cần
phải nâng cao phẩm cách, thay đổi khí
chất.
36. Không nên để ư tới chuyện tàn ác
của người khác; mà nên thường xuyên
thức tỉnh ḿnh việc ǵ nên làm và việc
ǵ không nên làm.
37. Luôn luôn ôm lấy lợi ích tâm của
mọi người, th́ có thể vĩnh viễn
không xa cách thiện lạc.
38. Thưởng thức người khác tức là
đứng đắn với ḿnh.
39. Muốn đạt tới sự tán thưởng
của người khác, th́ phải tán thưởng
người khác trước.
40. Thân cao bảy tấc không bằng mặt
một tấc; mặt một tất không bằng
thốn mũi, một thốn mũi không bằng
một chấm tâm. “Thiên đàng địa
ngục do tâm tạo ra”.
41. Việc tốt, chúng ta phải hưởng
ứng; việc xấu, phải ngưng ngay
lập tức.
42. Thành công là do phát huy ưu điểm,
thất bại là do tích lại khuyết điểm.
43. Con người ta thường thường không
phải không có sức để làm việc, nhưng
là không dám làm.
44. “Đường” cần phải đi
mới có thể tới, “việc” cần
phải làm mới có thể thành công, mà
“khổ” th́ cần phải chấp nhận
mới có thể loại bỏ.
45. Người có thể tha thứ cho người
khác th́ rất là vui vẻ ! Đang lúc anh tha
thứ cho người khác, th́ cũng là lúc
sự buồn phiền trong tâm hồn của anh cũng
biến mất.
46. Đất đai là do con người cày
xới; có năm thứ nhất gieo hạt
mới có năm thứ hai gặt hái.
47. Đang ở nửa đường so với
đi đến mục tiêu càng khổ hơn.
48. Hôm nay lui một bước chính là cái vốn
của ngày sau tiến một bước.
49. Chỉ cần tin tưởng năng lực
của ḿnh vô hạn th́ làm việc ǵ cũng
sẽ thành công.
50. Biển thế gian có thể lấp bằng, nhưng
cái ngang dưới mũi -cái miệng nhỏ xíu-
th́ vĩnh viễn lấp không đầy.
51. Con người ta phần đông đều có
tâm danh lợi, lại c̣n thích tranh chấp
với người, tranh chấp với việc.
Nếu có thể không tranh chấp với người,
th́ khỏe người; không tranh chấp với
việc th́ an việc; người việc không
tranh chấp th́ thế giới đều b́nh an.
52. Cuộc sống có hăng say th́ sống sung sướng
vui vẻ ! Công việc cần có hiệu suất
th́ làm việc mới đến nơi đến
chốn !
53. Việc sợ người ta biết th́ không nên
làm, việc không nên làm th́ không nghĩ tới.
54. Việc của thế gian đều là cùng
nhau tương đối, chỉ cần chúng ta
lấy tâm hồn yêu thương thành thật
để đối xử với người,
lấy bụng dạ trong sáng ngay thẳng để
tiếp nhận hoàn cảnh chung quanh, th́ đời
sống con người bất cứ nơi đâu
cũng đều sung măn chân thiện mỹ.
55. Gặp khốn khó th́ nhất định
phải dùng ư chiến đấu lớn hơn
để đối diện; duy có can đảm
đối diện khó khăn mới có cơ
hội đi đến chiến thắng.
56. Làm việc giống như làm đề
ứng dụng của số học, nếu
chỉ biết cộng trừ nhân chia mà không
biết linh hoạt ứng dụng th́ cũng như
là không biết làm vậy.
57. Đối xử với người phải có
ḷng khoan dung, lời nói phải thận trọng.
58. V́ việc thiện mà ôm ấp tâm hồn luôn
công b́nh, mới có thể an nhiên tự tại.
59. Hiếu đạo quan trọng ở chỗ
nghe theo, phải quan tâm đến cha mẹ,
lời nói nhu thuận, thân cận th́ không
thể không nhẫn nại và tị hiềm.
60. Đầy lư lẽ, được lư mà không
tha người th́ không chỉ gây ra rắc
rối tổn thương người tổn thương
ḿnh, thậm chí không cách ǵ hóa giải thù
hận, người việc không trọn vẹn.
61. Chăm lo điều chỉnh tâm ḿnh, đem cái
hận người, cái tâm oán kỵ quắc
mắt trừng người chuyển biến thành
quả tim yêu thương, quả tim khoan thứ.
62. Một người có thể bị người
khác yêu cầu, nếu có năng lực th́ nên v́
người mà lao động, th́ cuộc sống
mới là hạnh phúc nhất.
63. Người khác mạnh hơn ḿnh, tôi
phải kính trọng họ và học hỏi
với họ; người khác không như ḿnh, tôi
phải khiêm tốn hướng dẫn họ,
khuyến khích họ.
64. Có bao nhiêu sức lực th́ làm bấy nhiêu
việc, và đừng nên đợi, bởi v́
đợi th́ thường rơi vào khoảng không.
65. Bông lúa càng no đầy th́ càng rủ
xuống; một người càng thành tựu th́
càng phải có tính khiêm tốn.
66. Tôi không coi thường ḿnh cũng không
tự đại.
67. Nghe được lời hay giống như
chất xốp gặp nước, thấm giữ
bền lâu.
68. Thánh nhân tu tâm không loại bỏ hoàn
cảnh, phàm bỏ đi hoàn cảnh th́ không
phải tu tâm; cho nên tự ḿnh tu hành th́ không
cần phải chọn hoàn cảnh.
69. Hiếu thuận phải cấp thời, làm
việc thiện cũng phải cấp thời.
70. Nên chúc phúc người khác và cũng phải
chúc phúc ḿnh; chúc phúc ḿnh th́ không phải
thở dài năo ruột.
71. Để cha mẹ tán thưởng một câu
hơn là cầm tiền đi trừ nạn
khắp nơi; bởi v́ lời tán thưởng
của cha mẹ chính là lời chúc phúc lớn
nhất.
72. Không nên cứ yêu cầu người khác làm
cho ḿnh cái ǵ, nhưng suy nghĩ ḿnh có thể làm
ǵ cho người khác.
73. Niềm vui của con cái là mặt trời mùa
đông của cha mẹ.
74. Giúp đỡ người khác là giúp đỡ
ḿnh; bởi v́ không một ai sống thui thủi
một ḿnh.
75. Thường ai chỉ nh́n thấy vết nhơ
bên ngoài của người khác, th́ lại không
nh́n thấy rác rưởi bên trong tâm hồn ḿnh.
76. Nếu có người xin lỗi chúng ta mà chúng
ta ôm hận trong tâm, th́ đó là ngu si; trong
cuộc sống luôn luôn có thể quan sát nguyên nhân
th́ có thể xóa bỏ ngu si.
77. Phải đoan đoan chính chính, không nên h́ h́
hà hà; phải nên thật cẩn thận, không nên
ồn ào tung tóe.
78. Tha thứ nhiều cho người khác th́
được nhiều phúc; đem tâm phóng cho
lớn th́ phúc lớn.
79. Mặc dù rờ không được, nh́n không
thấy h́nh tượng và màu sắc của không
khí, gió và điện, nhưng không thể
phủ nhận công năng và tác dụng của
chúng nó. Cũng vậy đạo lư linh nghiệm
đối với Thiên Chúa, ma quỷ, thần,
phật, bồ tát đều không thể coi
nhẹ; thiện ác có báo như h́nh với bóng.
80. Con người sợ năm khí : tà khí,
ngạo khí, ư khí, dâm khí, sanh khí. Con người
ta cần năm tâm : chính tâm, thành tâm, hư tâm,
tế tâm, quyết tâm.
81. Với người chung sống cần nhớ
măi chữ “mặc”; với gia đ́nh chung
sống cần nhớ măi chữ “nhẫn”;
với đời chung sống cần nhớ măi
“khoan”.
82. Bớt dục th́ bớt buồn bực, yên
ổn th́ lợi lớn nhất.
83. Tâm hại người th́ không nên có, tâm pḥng
người th́ không thể không có.
84. Không nên cảm thấy ḿnh không hạnh phúc,
trên thế giới có rất nhiều người
khốn khổ hơn ḿnh.
85. Dũng cảm chấp nhận người khác
phê b́nh, là cơ hội điều chỉnh
khuyết điểm của ḿnh.
86. Người từ thiện có sức mạnh
nhất chính là đầu năo của ḿnh.
87. Đạo để chung sống với người
là ở nơi cái nhịn nhục vô hạn.
88. Cảm t́nh của người từ thiện
th́ to lớn vô cực, có thể đem t́nh yêu
đến cho tất cả chúng sinh.
89. “Niệm phật” là để phát huy ḿnh,
chuyển tính phàm phu thành tính của thánh nhân.
90. Thuốc thật khó trị bệnh oan
nghiệt, của bất lương không làm giàu
được mệnh người nghèo.
91. Đạo đức là ngọn đèn sáng
đề cao ḿnh, mà không nên là cái roi mắng
nhiếc người khác.
92. Người đối với nội tâm ḿnh có
cảnh giới, th́ sẽ nhảy thoát được
lưới của ma quỷ.
93. Đường là nơi con người đi
ra ! Đường xa vạn lư đều
phải bắt đầu từ bước
thứ nhất.
94. Làm cái nên làm là trí tuệ, làm cái không nên làm
là ngu si.
95. Thế giới trọc ác, chỉ cần
một khoảnh tim yêu, th́ nhân gian thành nơi
tịnh thổ (đất Phật).
96. Có sức mạnh cố nhiên là quan trọng, càng
quan trọng hơn vẫn là phải có tâm.
97. Sống mà học thiện th́ có thể
cứu ḿnh lại có thể cứu người :
bắt đầu học làm ác th́ không những
hủy người mà c̣n hủy ḿnh.
98. Đối xử với người lùi
một bước, yêu người rộng
một bước, th́ trong cơi nhân sinh sẽ
sống được rất khoái lạc.
99. Sai lầm lớn rất dễ phản
tỉnh, thói quen nhỏ không dễ bỏ đi.
100. Người không thể cúi thấp đầu
là bởi v́ nhiều lần nh́n lại cái thành
tựu trong quá khứ.
101. Nh́n thành công của người khác như
thành công của ḿnh chính là người từ
thiện.
102. Bồi dưỡng khí chất của ḿnh cho
tốt, không cần tranh cái sỉ diện; tranh
chấp th́ là giả, dưỡng mới là
thật.
103. Ai ai cũng có thể khơi thông th́ có
thể yên ổn vô sự, giả như nhiều
tâm mà nghi ngờ th́ thành ra tội.
104. Lập tức nắm vững chính là dụng
tâm.
105. Đúng sai nên giáo dục, ca ngợi nên
cảnh giác; ghét bỏ nên phản tỉnh,
hiểu lầm th́ kinh nghiệm, bất cứ
mọi phê b́nh đều là bài học quư giá.
106. Một lời nói không thích hợp th́ làm cho
ḷng người nảy sinh sự bài xích; lời
muốn nói th́ phải thích hợp có ích,
nhiều một câu thiếu một câu đều
không hay.
107. Răn dạy người khác th́ cũng
phải phân biệt trong ngoài; đối ngoại
phải nhu, đối nội phải chính.
108. Chỉ cần t́m ra đường, không
sợ đường xa gần.
109. Cách ăn ở, làm việc phải có “thành
ư” chân chính phát ra tự trong tim, phải có ư
muốn thành khẩn, làm việc chính đáng.
Chỉ cần làm việc chính đáng và nhân cách
cao thượng th́ tự nhiên có người
ủng hộ, cho nên làm người “thành tín”
rất là quan trọng.
110. Làm người th́ nên có ḷng tin ! Tất
cả công đức, tất cả ḷng yêu
mến, tất cả ḷng từ bi, tất cả
dâng hiến, đều là từ điểm ḷng
tin này mà bắt đầu, cho nên ḷng tin rất
quan trọng.
111. Làm người rất thanh bạch mà không yêu
cầu trả, nhân cách như thế mới đúng
là nhân cách thật.
112. Mỗi một ngày đều bắt đầu
làm người, mỗi giây mỗi phút đều
là cảnh giác ḿnh.
113. Thời gian có thể bồi dưỡng nhân
cách, có thể bồi dưỡng sự
nghiệp và cũng có thể tích trữ công
đức.
114. Một cá nhân ở thế gian làm được
bao nhiêu việc th́ cũng như thọ mệnh dài
bao lâu, do đó cần phải cạnh tranh
với thời gian, thiết nghĩ không có ǵ làm
cho thời gian qua không.
115. Thời gian, đối với người có
sự khôn ngoan th́ quư giá như kim cương, nhưng
đối với người ngu th́ giống như
bùn đất không có chút ǵ là giá trị.
116. Mỗi ngày làm việc tốt th́ mỗi ngày
đều vui vẻ.
117. Con người ta bất cứ lúc nào thường
có thể tự do tự tại, nhưng lại
bị một loại tự do muốn làm ǵ th́ làm
lừa dối, ném thời gian vào hư không mà không
tự cảm thấy.
118. Con người ta phần nhiều say mê t́m
kiếm kỳ tích, do đó mà ngừng trệ không
tiến; thời gian dù cho dài hơn nữa th́ cũng
không có chỗ dùng, cuối cùng th́ cũng không
được ǵ.
119. Thường ngày không có việc ǵ làm th́
thời gian qua mau, sự sa đoạ của con người
chính là từ từ ngủ mê trong sự uể
oải, và lương tri th́ suốt đời
ngủ như thế ! Như thế th́ sinh
mệnh, chỉ có thể gọi người
đang ngủ.
120. Đời người th́ khác thường,
khi xă hội cần đến anh th́ anh phải
mau mắn đi làm; hôm nay có thể đi
được th́ phải mau mắn cất bước
đi ngay.
121. Dùng trạng thái yên lặng của tâm để
nh́n dáng của chúng nhân và vũ trụ, nghe
tiếng của địa cầu và chúng nhân.
122. Tâm như tấm gương, mặc dù
cảnh vật bên trong chuyển biến, nhưng
tấm gương vẫn không chuyển biến;
cảnh vật th́ chuyển mà tâm th́ không
chuyển.
123. Từ tâm là tâm đồng t́nh, có thể
hổ tương khoan dung thông cảm nhẫn
nại, hơn nữa biểu hiện một
phần khoan tâm ái tâm, chính là từ tâm; hạnh
phúc nhất của đời người là có
thể khoan dung và tất cả người
của chúng sinh đều đáng thương
hại.
124. Có hôm qua, hôm nay và ngày mai; có năm ngoái, năm
nay và sang năm; có quá khứ, hiện tại và
tương lai; đương nhiên cũng có
đời trước, đời nay và đời
sau.
125. Anh cắt đứt liên hệ với sự
sai lầm th́ chính là cắt đứt liên
hệ với phiền năo; phiền năo ít th́ trí
tuệ tất phải tăng trưởng.
126. Có thể bày ra ḷng nhân ái thi có phúc, có
thể tiểu trừ phản năo chính là bi chính
là bi.
127. Nhiều hơn một lần tha thứ cho người
khác th́ là nhiều hơn một lần tạo phúc;
có thể đem lượng làm cho lớn th́ phúc
lớn.
128. Luôn luôn tồn tại tâm tốt, ngày ngày
mới là ngày tốt.
129. Chịu khổ là khổ, khổ hết th́
ngọt đến; hưởng phúc là phúc, phúc
hết th́ bi đến.
130. Cầu phúc thọ chi bằng cầu b́nh an, b́nh
an chính là thêm thọ phúc.
131. Tính nết, miệng lưỡi không tốt,
tâm địa cứ tốt th́ không kể là người
tốt.
132. Tha thứ cho người khác là một đức
tính đẹp, tha thứ cho ḿnh là hại đức.
133. Thống hối là sự thông báo của linh
hồn, cũng có thể nói là sự quét
sạch lớn cái ô nhiễm của tinh thần.
134. Miệng nói lời hay, tâm nghĩ chuyện
tốt, thân làm việc tốt.
135. Tia lửa mặc dù nhỏ, nhưng đều
có thể đốt cháy đống cây cối
cao ngất như núi; cho nên Phật nói : “Không nên
coi nhẹ sự ác nhỏ”.
136. Có đủ ḷng tin, nghị lực, dũng khí,
th́ không có việc ǵ trong thiên hạ làm mà không
thành công.
137. Thành tựu lớn nhất của đời
người chính là từ trong thất bại mà
đứng lên.
138. Miệng nói lời hay th́ như nhả hoa sen,
miệng nói lời xấu th́ như phun rắn
độc.
139. Ánh mặt trời lớn, ơn cha mẹ
lớn, lượng quân tử lớn, người
nhỏ khí lớn.
140. Mỗi ngày cám ơn cha mẹ, không nên làm
những việc có lỗi với cha mẹ.
141. Đầy lư lẽ nhưng phải hoà,
được lư phải tha người.
142. Người thích nói lời viễn vông, th́
trước tiên dối ḿnh, sau đó mới nói
dối người khác.
143. Thời gian có thể tích lũy nghiệp
học và cũng có thể tích lũy công đức.
144. Quên đi cái hay cái tốt ngày hôm qua và
nắm vững hôm nay.
145. Không nên làm nản ḷng sự may mắn,
nửa đêm gọi cửa ḷng không hoảng
sợ.
146. Ḷng không nản, việc sẽ không khó.
147. Khó nhẫn mà có thể nhẫn, khó chịu
nhưng có thể chịu, th́ có thể tránh
“một bước lỡ chân muôn đời
hối hận, quay đầu lại thân đă trăm
tuổi”.
148. Anh phải yêu người ta trước, th́
người ta mới yêu anh.
149. Nóng giận là đem cái sai đă qua của
người khác giữ lại để trừng
phạt ḿnh.
150. Đời sống con người cám ơn
nhiều một chút tức là tô điểm
nhiều hơn một chút.
151. Đi yêu một người trước đây
vốn oán hận tức là vui vẻ với ḿnh.
152. Nội tại có thể tự khiêm chính là công,
ngoại tại có thể khiêm nhường chính
là đức.
153. Mỗi ngày phải quan tâm sự ấm no
của cha mẹ, luôn luôn phải thông cảm
vất vả khó nhọc của cha mẹ.
154. Yêu và cám ơn, cần phải từ cuộc
sống mà làm ra.
155. Làm việc phải vui vẻ, người
với người phải có cám ơn.
156. Giữ giới là đề pḥng sự sai
lầm.
157. Cùng nhau cám ơn th́ hai bên thành tựu, cùng
nhau sáng tạo th́ xă hội đẹp đẽ
tốt lành.
158. Dùng ḷng từ bi để ngăn chận cái
sân si oán hận của tâm (nổi nóng).
159. Làm việc tốt là chuyện phải làm,
đó chính là mục đích của đời
sống con người và cũng là nghĩa
vụ của cuộc sống con người.
160. Sinh mệnh chỉ có hơn mười năm
nhưng khôn ngoan th́ vĩnh viễn không bị
diệt.
161. Ư nguyện phải lớn, chí phải kiên cường,
khí phải nhu, tâm phải tỉ mỉ.
162. Làm người và làm việc th́ phải
cẩn thận, tỉ mỉ, nhưng không
được hẹp ḥi.
163. Chúng ta phải vui mừng v́ những thành
tựu của người khác; nh́n thành tựu
của người khác giống như thành
tựu của chính ḿnh.
164. Yêu và người được yêu đều
là hạnh phúc, nhưng t́nh yêu này cần
phải “thanh tịnh không tạp nhiễm”.
165. Một người chỉ cần có tâm
hồn biết xấu hổ nhục nhă th́
tự nhiên không làm chuyện đồi bại.
166. Hiếu thuận với cha mẹ là thiên
chức của con cái phải hết sức chu toàn,
phụng dưỡng bố mẹ chồng là
hiếu đạo của nàng dâu nên có.
167. Thường có thể phản tỉnh ḿnh mà
không nhầm lẫn, tức là giải thoát mà
lại thong dong thoải mái.
168. Quá khứ đă chết, tương lai
lại chưa đến, chỉ có nắm
vững thực tại trước mắt.
Tuổi trẻ không cố gắng th́ tuổi già
chỉ có bi thương.
169. Học hỏi Lời Chúa tức là phải
dễ dàng gia tăng hóa giải ưu phiền.
170. Tin Thiên Chúa mà không học hỏi Lời Chúa
là mê tín, thờ Thiên Chúa mà không thực hành
Lời Chúa là.
171. Người biết nói th́ nghĩ rồi
mới nói; người không biết nói th́ nói
rồi mới nghĩ.
172. Phải ḥa mục với nhân gian, với
quần chúng, mới là người học
Lời Chúa chân chính.
173. Lúc người khác phê b́nh th́ phải
hỏi ḷng có xấu hổ không, không xấu
hổ th́ tâm an b́nh.
174. Một người hai tay kiện toàn nhưng
lại không dám làm việc, th́ cũng như người
không có tay vậy.
175. Làm tất cả việc tốt phải
nắm vững thời cơ, cũng phải
nắm vững nhân duyên; duyên nhân qua đi
rồi mới muốn làm th́ không c̣n kịp.
176. Hành vi của bất cứ ai cũng đều
là tấm gương của ḿnh ! Nh́n ưu điểm
của tha nhân th́ cái tôi thôi thúc; nh́n khuyết
điểm của người khác th́ phản
tỉnh ḿnh.
177. Bền chí th́ giống như giọt nước
luồn trên đá, khi gặp khó khăn lớn và
trở ngại th́ cũng không thể xung phá
được.
178. Tâm không chuyên, niệm không nhất th́ làm
việc khó mà thành tựu.
179. Tâm nếu luôn giữ nét vui vẻ th́ không nên
đem người và việc làm thành một hàng.
180. Nếu muốn gia đ́nh may mắn ḥa
mục th́ phải luôn luôn khởi động cái
tâm vui vẻ.
181. Người rệu rạ uể oải
nhất định sẽ là người sa đọa.
182. Đem quan niệm tham lam chuyển qua thỏa măn,
chính là hạnh phúc nhất của đời
sống con người.
183. Dũng khí không thể mất đi, ḷng tin không
thể không có, th́ chuyện của thế gian không
có ǵ là có thể và không có ǵ là không thể,
chỉ sợ không dám !
184. Trên tinh thần như có thể hiểu
biết đủ, th́ đó là hạnh phúc
nhất của cuộc sống con người.
185. Nói chuyện nên ôn ḥa nhẹ nhàng, thái độ
nên khiêm tốn thành thật thân thiết.
186. Người có thể tích phúc th́ hiểu
được hành thiện; người hiểu
được hành thiện tất luôn luôn vui
vẻ, đó chính là hạnh phúc của đời
sống con người.
187. Đổi mới ḿnh là tự cứu,
ảnh hưởng đến người khác là
cứu người.
188. Người nào cũng có thể tha thứ;
duy chỉ có người không thành thực là không
thể tha thứ.
189. Bạn bè không thể khinh suất khi kết
bạn, cũng không thể khinh suất bỏ
đi.
190. Giữa người và thú lấy đạo
đức làm ranh giới; đạo đức
sa sút, xă hội tất loạn.
191. Nạn phải tự ḿnh tiêu đi, phúc
phải tự ḿnh tạo ra.
192. Có thể “vứt bỏ” mới có thể
nhận ḿnh sai.
193. Ḷng bác ái là tài phúc vô tận.
194. Nghĩ đến chuyện đă qua là
tạp niệm, nghĩ đến chuyên ngày mai là
vọng tưởng, tốt nhất là nắm
vững thời khắc ngay khi đó.
195. B́nh an là phúc, vui vẻ là khôn ngoan.
196. Cho so với nhận th́ càng có phúc.
197. Bất cứ việc ǵ mà dùng thiện để
giải th́ không có ǵ phải lo lắng.
198. Luôn luôn vui vẻ, luôn luôn may mắn.
199. Nhẫn nhục cái giận nhất thời
tức là tránh được trăm ngày ưu tư.
200. Kết nhiều thiện duyên là bởi gieo
nhiều thiện nhân.
201. Cải biến người khác chi bằng trước
tiên cải biến ḿnh.
202. Quét đất, quét đất, quét tâm địa,
tâm địa không quét, quét đất không.
203. Người luôn làm cho người khác vui
vẻ, th́ tự ḿnh cũng rất là khoái
lạc.
204. Đi lại với người th́ cần
phải đối đăi cách chí thành, mới có
thể đổi lấy t́nh hữu nghị chân
thành thiết tha.
205. Tĩnh tọa thường nghĩ đến
chuyện đă qua, nói chuyện phiếm không nói
đến người th́ không được.
206. Bền chí là lấy nước hổ
thẹn rửa sạch con tim rệu ră.
207. Lượng của tâm nhỏ th́ nhiều
ưu phiền, lượng của tâm lớn th́
trí huệ phong nhiêu.
208. Người sống trong hạnh phúc không
biết hạnh phúc, lúc hạnh phúc mất đi
mới biết đề pḥng th́ quá trể.
209. Cuộc sống của người chu toàn
bổn phận mới có thể giẫm trên
cảm nghiệm thực sự.
210. Cung kính với người chính là trang nghiêm
với ḿnh.
211. Người làm biếng mới là người
bần cùng thật sự.
212. Người biết dùng thời gian tốt th́
có đủ rất nhiều tài phúc.
213. Ban ngày không qua cách trống rỗng, thanh xuân
không trở lại.
214. Trồng cây phải chăm bón gốc của nó,
trồng đức phải lo bồi dưỡng
tâm của nó.
215. “Phúc” đến từ một quả tim
hiểu được sự bố thí.
216. Buồn phiền đến từ sự ham
muốn không hợp lư.
217. Nói dối là căn bản của tất
cả sự dữ.
218. Quư vật bên cạnh ḿnh, tích đức luôn
đầy đủ.
219. Làm việc tốt không thể thiếu tôi, làm
việc xấu không thể thêm tôi.
220. Hạnh phúc không phải ở chỗ
được cho nhiều, mà là ở chỗ ít
so đo.
221. Lấy tâm hồn b́nh đẳng đối
với mọi việc th́ không lo lắng, tự ḿnh
vui vẻ th́ cũng có thể đem vui vẻ
lại cho mọi người.
222. Cái nên dùng mà không dùng là bủn xỉn; cái
không nên dùng mà lại dùng là lăng phí.
223. Con cái nên để cha mẹ an tâm mới có
phúc.
224. Một người biết nói dối th́ hành
vi của hắn tất có sai sót.
225. Vô tâm muốn đi chỗ xấu, nghe bất
cứ lời ǵ cũng đều là lời hay.
226. Trách nhiệm của sư trưởng (sư
phụ) chỉ là dạy dỗ; thực hiện cái
đạo cần phải tự ḿnh đi.
227. Nói lời hay, giữ tâm tốt, luôn ôm ḷng
cảm kích.
228. Mỉm cười là một loại khuôn
mặt, nhíu lông mày cũng là một loại khuôn
mặt, nhưng mỉm cười có thể giải
quyết vấn đề, nhíu lông mày lại càng
khóa chặt vấn đề.
229. Muốn làm cho người khác tin tưởng
anh, không phải ở nơi lời biện
luận khéo léo, nhưng ở tại nơi
sự thực hiện hành vi.
230. Học tập phải có tinh thần của
“chim nhỏ tập bay lần đầu”, không
sợ té, không sợ thất bại cho đến
khi học thành mới thôi.
231. Nếu có người phỉ báng, nhục
mạ chúng ta : th́ có thể coi đó như là
đám mây trên đầu, chỉ một trận
gió thổi liền tan như khói như mây.
232. Trên mặt thường giữ nét vui cười
th́ không những có thể bày tỏ thiện ư,
mà c̣n có thể rút ngắn khoảng cách giữa
người với người.
233. Người biết đủ th́ dù nghèo cũng
là giàu, người không biết đủ th́ dù
giàu cũng như nghèo.
234. Bất kể là bạn xấu hay bạn
tốt, họ đều là tấm kính soi hành vi
của anh, có thể soi rơ cái ưu điểm và
cái khuyết điểm của anh.
235. “Bạn hữu” th́ như hai miếng
thịt dính với nhau, khi có một miếng
đau khổ th́ miếng kia cũng sẽ đau
khổ như vậy.
236. Không nên đóng kín ḿnh, nên mở tâm hồn
ra : nên yêu người trước th́ người
mới yêu ḿnh.
237. Nên dẫn dắt người đi đường
thẳng, đi đường chính và bản thân
ḿnh th́ tuyệt đối không đi lệch con
đường ấy.
238. Nên lấy tâm đo tâm, đặt ḿnh vào
vị trí người khác mà suy nghĩ.
239. Trong cuộc sống đời thường, dù
cho có mấy ngàn vạn lần cẩn thận, th́
cũng không thể bù đắp cái sơ
suất trong chớp mắt.
240. Tâm của con người niệm cảnh và t́nh,
nếu có thể ǵn giữ sáng suốt và trong sáng,
bày ra trong hoàn cảnh chung quanh, th́ sẽ đẹp
và tốt.
241. Đem tâm trạng giận dữ chuyển qua
tâm trạng nhu ḥa, rồi lại chuyển qua v́
t́nh bạn, th́ thế gian này càng đẹp hoàn
mỹ.
242. Bất kể hoàn cảnh có khó khăn cách
mấy, chỉ có người giữ ǵn dũng
chí phấn đấu mới có thể đột
phá hoàn cảnh, nắm vững h́nh thế có
lợi.
243. Tâm, nếu muốn ǵn giữ vui vẻ th́
cần phải không nên đem chuyện giữa người
với nhau mà nói không không; có một vài người
buồn phiền, nguyên nhân là v́ người khác
nói lời vô tâm, nhưng họ lại tiếp
nhận cách có ư.
244. Đất tạp loạn th́ cây trồng không
được phát triển tốt lành; đất
của tâm mà rối loạn th́ nở không
được một đóa hoa khôn ngoan.
245. Giữa người với nhau th́ nên cùng nhau
lấy thiện mà tiếp đăi và luôn luôn
cảnh giác ḿnh, nên có một phần tu dưỡng.
246. Bất cứ vấp váp khó khăn nào, đối
với người có ư chí học tập th́
đó là một cơ hội tốt để rèn
luyện.
247. B́nh thường ngôn từ ḥa nhă thân
thiện th́ được tin dùng, lại có
thể giúp người khác suy nghĩ, nói lui nói
tới tự nhiên đủ phân lượng.
248. Nên nghe hại hạng người nói, một
là hạng người có khôn ngoan, hai là hạng
người có kinh nghiệm.
249. Người thế gian phải có trách
nhiệm với pháp luật, người tu hành
phải có trách nhiệm với việc làm và
hậu quả.
250. Pháp luật quốc gia là đề pḥng
những người phạm pháp, giới luật
của Thiên Chúa là đề pḥng ḿnh phạm
lỗi; người người không phạm pháp
th́ xă hội sẽ tốt đẹp ḥa b́nh.
251. Bởi v́ tư tưởng có sai lệch nên
mới dẫn tới ngôn hành sai lầm, cho nên
bất cứ việc ǵ cũng nên suy nghĩ ba
lần rồi mới làm.
252. Yên lặng đến từ nội tâm, đừng
đi t́m phía bên ngoài.
253. “Tướng tuỳ tâm chuyển” lúc anh
phấn khởi vui vẻ, giống như ở thiên
đàng; lúc anh giận dữ không vui vẻ th́
giống như ở địa ngục. Xin tự
hỏi ḿnh : trong một ngày chạy từ thiên
đàng xuống hoả ngục mấy lần ?
254. Trên thế gian có một loại buôn bán mà vĩnh
viễn lỗ vốn, đó chính là tính nóng
nảy.
255. Nên cảm tạ người đă nói
với anh về khuyết điểm của anh.
256. Người dũng cảm nhận sai là người
dũng cảm nhất.
257. Người không ham luyến ái và hận thù
th́ không bị trói buộc.
258. Mong cho tất cả mọi người có an b́nh
hạnh phúc, thoả măn trong tâm.
259. Lấy từ ái để cảm hoá oán
hận, lấy lương thiện để
cảm hoá tà ác, lấy bố th́ để
cảm hoá người bủn xỉn, lấy chân
thật để cảm hoá nói dối.
260. B́nh đẳng đối đăi từng người
mà không nói đến giàu nghèo hoặc quư
tiện
261. Người khôn ngoan mỗi ngày đều
kiểm thảo ngôn hành của chính họ.
262. Khắc phục ḿnh thực sự so với
chiến thắng người phải làm nổi lên
sự cao thượng.
--------------------
Taiwan, dịch xong ngày 5.11.2004
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
|
|